xiāo bàn
xiāo jǐng
xiāo zhēng
xiāo fēng
xiāo fáng
xiāo lù
xiāo qì
xiāo yuān
xiāo yá
xiāo rǎng
xiāo mén
xiāo xiù
xiāo fán
xiāo guāng
xiāo lù
xiāo jí
xiāo è
xiāo xiá
xiāo diào
xiāo yuán
xiāo qú
xiāo gài
xiāo hóng
xiāo huī
xiāo hàn
xiāo tú
xiāo hàn
xiāo gàn
zéi hàn
bì hàn
wǔ hàn
hòu hàn
lǎn hàn
tūn hàn
qióng hàn
shān hàn
chǔ hàn
jiāng hàn
yān hàn
è hàn
yǎng hàn
jī hàn
què hàn
lián hàn
chèn hàn
chéng hàn
cū hàn
cháng hàn
héng hàn
xiān hàn
jiǒng hàn
jì hàn
jīn hàn
shǔ hàn
lì hàn
huǎng hàn
bèn hàn
liǎng hàn
lì hàn
hāng hàn
zhōu hàn
chī hàn
xiāo hàn
mǎng hàn
qiáo hàn
yuǎn hàn
dà hàn
miù hàn
xián hàn
tōu hàn
líng hàn
làng hàn
héng hàn
zhuàng hàn
luó hàn
yǒu hàn
yáo hàn
xiāng hàn
yóu hàn
liáo hàn
shén hàn
hóng hàn
qióng hàn
féi hàn
shǐ hàn
shǎ hàn
chì hàn
huá hàn
céng hàn
qiū hàn
tiān hàn
hé hàn
chén hàn
chén hàn
jù hàn
xīng hàn
èr hàn
yún hàn
bā hàn
huáng hàn
bān hàn
liáng hàn
zhōng hàn
bī hàn
yóu hàn
dǔ hàn
guǎ hàn
lóng hàn
qián hàn
tiě hàn
kuàng hàn
kuáng hàn
chōng hàn
zǐ hàn
měng hàn
sì hàn
niǎo hàn
dùn hàn
jūn hàn
cūn hàn
hǎo hàn
mì hàn
huáng hàn
yín hàn
tuó hàn
chā hàn
dāi hàn
qiào hàn
mín hàn
è hàn
lǎo hàn
fù hàn
bàn hàn
yù hàn
fēng hàn
dōng hàn
fān hàn
liè hàn
yìng hàn
霄汉xiāohàn
(1) 云霄和天河,指天空,比喻朝庭
例气凌.霄汉英the sky;heaven⒈ 天河。亦借指天空。
引《后汉书·仲长统传》:“不受当时之责,永保性命之期。如是,则可以陵霄汉,出宇宙之外矣。”
宋张孝祥《踏莎行》词:“趁此秋风,乘槎霄汉。”
元乔吉《水仙子·重观瀑布》曲:“冰丝带雨悬霄汉,几千年晒未乾。”
萧三《张家口赞》诗:“塞上歌声冲霄汉, 蒙汉回民齐起舞。”
⒉ 喻遥远,高远。
引唐杜甫《送陵州路使君之任》诗:“霄汉瞻佳士,泥涂任此身。”
仇兆鳌注:“霄汉泥涂,彼此悬隔矣。”
宋王安石《致仕虞部曲江谭君挽辞》:“它日白衣霄汉志,暮年朱紱水云身。”
⒊ 喻指京都附近或帝王左右。参见“日边”。
引唐杜牧《书怀寄中朝往还》诗:“霄汉几多同学伴?可怜头角尽卿材!”
明高濂《玉簪记·占儿》:“亲在桑榆愁日暮,儿游霄汉几时归。”
⒋ 喻高位;高居显要的地位。
引明何景明《画鹤赋》:“吁嗟!鸟类比之君子,遇则霄汉,失则荆杞。”
天际。
霄xiāo(名)云;天空;云气:云~。
汉读音:hàn汉hàn(1)(名)朝代;公元前206…公元220年;刘邦所建。参看〔西汉〕、〔东汉〕。(2)(名)后汉。(3)(名)元末农民起义领袖陈友谅所建的政权(1360…1363)。(4)(名)汉族:~人|~语。(5)(名)男子:老~|好~|英雄~|彪形大~。(6)(名)指银河:银~。