shān hàn
měng hàn
tuó hàn
xiāng hàn
xīng hàn
qióng hàn
jiāng hàn
liǎng hàn
lián hàn
kuàng hàn
jì hàn
bàn hàn
qióng hàn
fēng hàn
yín hàn
jù hàn
hòu hàn
dāi hàn
xiān hàn
miù hàn
héng hàn
yù hàn
mín hàn
shén hàn
liáo hàn
chōng hàn
zǐ hàn
làng hàn
chā hàn
chì hàn
hé hàn
qiáo hàn
yún hàn
qiū hàn
è hàn
dùn hàn
mì hàn
huáng hàn
féi hàn
èr hàn
qián hàn
chéng hàn
guǎ hàn
jiǒng hàn
cū hàn
tōu hàn
yān hàn
jīn hàn
tūn hàn
bèn hàn
yuǎn hàn
yóu hàn
hóng hàn
yóu hàn
chǔ hàn
zhōng hàn
lì hàn
héng hàn
dǔ hàn
líng hàn
zhuàng hàn
sì hàn
shǎ hàn
yáo hàn
shǐ hàn
liè hàn
è hàn
fù hàn
huǎng hàn
mǎng hàn
hǎo hàn
zéi hàn
lì hàn
shǔ hàn
bān hàn
yǎng hàn
yìng hàn
huáng hàn
dōng hàn
qiào hàn
zhōu hàn
bā hàn
huá hàn
xián hàn
bī hàn
yǒu hàn
xiāo hàn
lǎo hàn
tiě hàn
wǔ hàn
tiān hàn
jūn hàn
jī hàn
bì hàn
céng hàn
chī hàn
lǎn hàn
kuáng hàn
chèn hàn
niǎo hàn
cháng hàn
dà hàn
lóng hàn
què hàn
luó hàn
chén hàn
fān hàn
chén hàn
cūn hàn
liáng hàn
hāng hàn
⒈ 周朝和汉朝。
引《宋书·礼志三》:“爰洎姬汉,风流尚存。”
唐康骈《剧谈录·含元殿》:“识者以为自姬汉之代迄于亡隋,未有如斯之盛。”
⒉ 借指汉族建立的国家。
引南朝梁丘迟《与陈伯之书》:“姬汉旧邦,无取杂种。”
唐刘知几《史通·曲笔》:“而魏收以元氏出於边裔,见侮诸华,遂高自标举,比桑乾於姬汉之国。”
姬,因周天子姓姬,故称周代为「姬」。姬汉指周、汉两代。南朝梁.萧统〈文选序〉:「自姬汉以来,眇焉悠邈,时更七代。」后泛指汉族。《文选.丘迟.与陈伯之书》:「姬汉旧邦,无取杂种。」
1.古代对妇女的美称。
2.古代称妾:侍~。~妾。
3.旧时称以歌舞为业的女子:歌~。
4.姓。
汉读音:hàn汉hàn(1)(名)朝代;公元前206…公元220年;刘邦所建。参看〔西汉〕、〔东汉〕。(2)(名)后汉。(3)(名)元末农民起义领袖陈友谅所建的政权(1360…1363)。(4)(名)汉族:~人|~语。(5)(名)男子:老~|好~|英雄~|彪形大~。(6)(名)指银河:银~。