chán qiào
chán wù
chán zú
chán zè
chán yán
chán wán
chán zú
chán xiǎn
chán sǒng
chán yán
chán yán
chán xiù
chán jié
chán chà
chán qū
chán kōng
chán yá
chán yán
chán jué
chán xuē
chán chán
chán lì
chán bāo
chán kè
chán rán
chán xiǎn
⒈ 形容山、石高而尖锐。
引宋韩维《送赵员外之官宪州》诗:“西游秦函谷,崆峒上巉岏。”
明徐弘祖《徐霞客游记·楚游日记》:“又二十里过青龙磯,磯石巉岏,横嚙江流。”
⒉ 指险峻的山。
引《东周列国志》第二一回:“雪薄薄兮日生寒,我驱车兮上巉岏。”
山势高耸而尖锐。