chán lì
chán zú
chán qū
chán yán
chán yá
chán yán
chán yán
chán kōng
chán sǒng
chán wán
chán kè
chán chán
chán xiǎn
chán xiǎn
chán jué
chán zè
chán zú
chán xiù
chán chà
chán rán
chán xuē
chán wù
chán yán
chán jié
chán qiào
chán bāo
ào qiào
yǎn qiào
liáo qiào
bū qiào
gāng qiào
jǐn qiào
lián qiào
sēn qiào
kē qiào
qīng qiào
yǎo qiào
jiān qiào
bō qiào
sǒng qiào
chán qiào
pū qiào
fēng qiào
fāng qiào
niù qiào
zhèng qiào
jùn qiào
lěng qiào
liáo qiào
hán qiào
zhuō qiào
jiǎn qiào
jiān qiào
wēi qiào
bū qiào
sǒng qiào
cén qiào
gěng qiào
dòu qiào
gāo qiào
jìng qiào
gǔ qiào
bēn qiào
bì qiào
kè qiào
shēn qiào
gū qiào
xiǎn qiào
gěng qiào
qí qiào
bū qiào
chóng qiào
yōu qiào
dǒu qiào
liào qiào
wēi qiào
yán qiào
cūn qiào
qí qiào
liáo qiào
⒈ 险峻陡峭。
引《新唐书·西域传下·康》:“有铁门山,左右巉峭,石色如铁。”
宋孙光宪《北梦琐言》卷七:“福建道以海口黄碕岸横石巉峭,常为舟楫之患。”
明徐弘祖《徐霞客游记·粤西游日记三》:“峺石峻耸如狼牙虎齿,前此无其巉峭者也。”
清杜岕《思贤篇送荔轩还京师》诗:“仰观石头垒,巉峭去天尺。”
山势险峻陡峭。