jìn fèi
jìn mì
jìn dài
jìn xī
jìn xún
jìn làn
jìn dùn
jìn jù
jìn è
jìn duō
jìn xìn
jìn jìn
jìn jìn
jìn rù
jìn jiǔ
jìn chāng
jìn lù
jìn chí
jìn hào
jìn báo
jìn rùn
jìn zhe
jìn yín
jìn jiāo
jìn jiǎ
jìn yì
jìn mí
jìn guāi
jìn wēi
jìn yuǎn
jìn xīng
jìn gāo
jìn dà
jìn jí
jìn rǎn
jìn shī
sè mí
tán mí
hūn mí
jī mí
zháo mí
cái mí
wán mí
shū mí
yī mí
shěn mí
qióng mí
xì mí
dān mí
dān mí
fǎn mí
jìn mí
guǐ mí
hūn mí
yǐng mí
xì mí
zhēn mí
gē mí
yūn mí
kuáng mí
qún mí
wú mí
yín mí
tóu mí
dī mí
pī mí
qiān mí
chī mí
liù mí
guò mí
chén mí
chén mí
āi mí
méng mí
qún mí
qíng mí
rù mí
zhū mí
jīn mí
qī mí
míng mí
fén mí
lí mí
shī mí
xíng mí
lù mí
zhú mí
yí mí
yuè mí
diān mí
qiú mí
má mí
qī mí
wǎng mí
pò mí
zhǐ mí
mào mí
yǎn mí
zuì mí
fā mí
yú mí
cǎo mí
guān mí
hú mí
mù mí
qí mí
qióng mí
zhí mí
⒈ 渐渐迷失。 宋庞元英《文昌杂录》卷一:“詔曰:‘先王以道在天下,列而为事,陈而为法。人各有分然后安,官各有守然后治。
引三代以降,累世相仍。寖迷本原,遂乱名实。餘弊所积,其流及今。’”
1. 古同“浸”,浸渍。
迷读音:mí迷mí(1)本义:(动)分辨不清;失去判断能力:(动)分辨不清;失去判断能力(2)(动)因对某人或某事物发生特殊爱好而沉醉:~恋。(3)(名)沉醉于某一事物的人:球~。(4)(动)使看不清;使迷惑;使陶醉:~航|~误|~宫。