chī jué
chī shuǐ
chī shuǎ
chī yǔ
chī qíng
chī niàn
chī yíng
chī xiàn
chī jì
chī chuáng
chī gǔ
chī kuáng
chī bèn
chī wàng
chī zuì
chī tū
chī bìng
chī zhǎng
chī dù
chī lóng
chī fú
chī rén
chī huò
chī qiú
chī shǎ
chī lì
chī dù
chī pǐ
chī hún
chī dāi
chī mó
chī xiào
chī shū
chī dǎo
chī yún
chī xiǎo
chī fù
chī dāi
chī zhuó
chī zuò
chī xīn
chī hàn
chī féi
chī wàng
chī wù
chī yú
chī chē
chī kàn
chī lóng
chī zhǒng
chī tóu
chī dìng
chī ér
chī zhuō
chī mí
chī huà
chī lǎn
chī jiàn
chī dùn
chī mèng
chī zi
chī hái
chī yū
chī zhì
chī qián
chī fēng
chī zhèng
chī kè
chī wán
chī chóng
chī guǐ
chī xiǎng
chī hān
chī ái
chī liàn
qún mí
qí mí
míng mí
rù mí
cǎo mí
zhēn mí
qióng mí
guān mí
wǎng mí
zhú mí
qiú mí
pò mí
qióng mí
hú mí
mù mí
qún mí
xíng mí
kuáng mí
sè mí
yūn mí
āi mí
yín mí
jī mí
yuè mí
má mí
wán mí
lù mí
tán mí
dān mí
liù mí
méng mí
mào mí
yǎn mí
qī mí
chī mí
cái mí
shī mí
xì mí
guǐ mí
zháo mí
pī mí
chén mí
xì mí
lí mí
fén mí
fǎn mí
zhí mí
dī mí
fā mí
qī mí
tóu mí
shěn mí
hūn mí
qíng mí
yú mí
jìn mí
zhǐ mí
diān mí
yí mí
zuì mí
yī mí
shū mí
wú mí
dān mí
jīn mí
guò mí
gē mí
yǐng mí
zhū mí
hūn mí
chén mí
qiān mí
痴迷chīmí
(1) 入迷到呆傻的程度;沉迷不悟
英infatuated;obsessed⒈ 亦作“痴迷”。
⒉ 沉迷不悟。
引元马致远《青衫泪》第二折:“这其间枉了我再三相劝,怎当他痴迷汉苦死歪缠。”
《红楼梦》第五回:“看破的遁入空门,痴迷的枉送了性命。”
⒊ 指入迷。
引柯岩《奇异的书简·美的追求者》:“韩美林是欢乐的,欢乐到一种痴迷的程度。”
⒋ 形容呆呆的神情。
引元无名氏《云窗梦》第四折:“我却待翠袖殷勤捧玉盃,覷絶时半晌痴迷。”
清和邦额《夜谭随录·霍筠》:“苗条婉媚,目所未经。二子眩惑痴迷,如作游仙之梦。”
清袁枚《新齐谐·鬼差贪酒》:“若婴儿然痴迷不动。”
⒌ 犹昏迷。
引清袁枚《新齐谐·小婢入穴》:“婢卧其中,痴迷不醒。灌以薑汁,良久方苏。”
清袁枚《新齐谐·玉梅》:“灶下人见风飘红布裙一条,在柴房西角处,往寻得婢,痴迷不醒。”
沉迷不悟。
痴chī(1)(形)傻;愚笨。(2)(形)极度迷恋某人或某种事物。(3)(形)〈方〉由于某种事物影响变傻了的;精神失常。
迷读音:mí迷mí(1)本义:(动)分辨不清;失去判断能力:(动)分辨不清;失去判断能力(2)(动)因对某人或某事物发生特殊爱好而沉醉:~恋。(3)(名)沉醉于某一事物的人:球~。(4)(动)使看不清;使迷惑;使陶醉:~航|~误|~宫。