jiū zhòng
jiū chú
jiū zhuō
jiū cǎi
jiū zǐ
jiū chē
jiū yuè
jiū zhàn
jiū mù
jiū jí
jiū dú
jiū xíng
jiū zhàng
jiū liǎn
jiū gōng
jiū shǔ
jiū yuán
jiū zī
jiū jù
jiū zhú
jiū yíng
jiū pán
jiū yǔ
jiū zī
jiū hú
jiū jū
jiū jí
jiū jiǎo
jiū mín
jiū zī
jiū cái
jiū bǔ
jiū wěi
jiū chán
jiū liáo
jiū bīng
jiū lǜ
jiū qī
jiū jiǔ
jiū hé
jiū fù
jiū lè
quān zhàn
lǚ zhàn
xióng zhàn
fēng zhàn
bù zhān
kuǎn zhàn
wǎ zhàn
bī zhàn
zá zhàn
jī zhàn
jǐ zhàn
zhē zhàn
bǔ zhàn
jí zhàn
mǎ zhàn
yù zhàn
zì zhàn
bà zhàn
niǎo zhān
féng zhàn
jiū zhàn
xīng zhān
dá zhàn
jiān zhàn
qīn zhàn
chān zhàn
lán zhàn
bì zhàn
guān zhàn
qiǎng zhàn
gōng zhàn
qiáng zhàn
tūn zhàn
chuāi zhàn
kǒu zhàn
háo zhàn
biāo zhàn
dú zhàn
zhào zhàn
zǐ zhàn
lín zhàn
fèng zhàn
xí zhàn
⒈ 强占。
引陈炜谟《狼筅将军》:“你不墨污人家的妻子,人就要鸠占你的老婆。”
鸠jiū(1)(名)鸽子一类的鸟;常见的有斑鸠、山鸠等。(2)(动)聚集:~合|~集|~居。
占读音:zhān,zhàn[ zhān ]
1. 迷信的人用铜钱或牙牌等判断吉凶:占卜。占卦。
2. 姓。
[ zhàn ]
1. 据有,用强力取得:占据。霸占。强占。
2. 处于某种地位或情势:占理。占优势。
3. 口说,口授。
4. 估计上报:令民得以律占租。