wēn yín
wēn hǎo
wēn xù
wēn chún
wēn liáng
wēn chún
wēn jí
wēn juàn
wēn jué
wēn shàn
wēn shēn
wēn wēn
wēn fù
wēn chéng
wēn shù
wēn yán
wēn kè
wēn xié
wēn dàn
wēn yù
wēn shùn
wēn wén
wēn chē
wēn huò
wēn jū
wēn míng
wēn nuǎn
wēn shèn
wēn lì
wēn xí
wēn dài
wēn liáng
wēn jì
wēn fén
wēn guā
wēn jiǎn
wēn jiǔ
wēn zhí
wēn huǒ
wēn yì
wēn zhòu
wēn yú
wēn lú
wēn lì
wēn měi
wēn hòu
wēn qíng
wēn jié
wēn fù
wēn zhòng
wēn qìng
wēn jìng
wēn xiāng
wēn shí
wēn xiù
wēn yù
wēn gǔ
wēn lǜ
wēn kè
wēn zhēn
wēn ài
wēn wǎn
wēn niàn
wēn lún
wēn shī
wēn bǎo
wēn nuǎn
wēn rè
wēn yǔ
wēn xún
wēn tūn
wēn nuǎn
wēn shì
wēn ào
wēn gěi
wēn nún
wēn biāo
wēn tūn
wēn hán
wēn cún
wēn cí
wēn ruǎn
wēn xí
wēn cuì
wēn ǎi
wēn shǔ
wēn qì
wēn huì
wēn rán
wēn móu
wēn bǔ
wēn luò
wēn qíng
wēn yǎ
wēn hé
wēn sōng
wēn yíng
wēn rùn
wēn dùn
wēn cí
wēn gōng
wēn jiè
wēn chā
wēn rén
wēn fáng
wēn lì
wēn jǐn
wēn ruǎn
wēn xīn
wēn zhào
wēn jí
wēn quán
wēn lǐ
wēn fēng
wēn róu
wēn mào
wēn nì
wēn hu
wēn xù
wēn hòu
wēn shí
wēn ruǎn
wēn dé
wēn hù
wēn yùn
wēn shū
wēn lǐ
wēn pǔ
wēn rùn
wēn nüè
wēn shū
wēn jǐn
wēn yì
wēn lí
wēn rú
wēn lì
wēn shì
wēn hén
wēn shēng
wēn chuáng
wēn yú
wēn dù
1.水、酒等温而不热。
2.不爽利;不干脆。
3.吴语方言词汇,意为液体微暖,同古意。
wēn tūn的又音。义同“温暾wēn tūn”。
⒈ 亦作“温燉”。微暖;不冷不热。
引唐王建《宫词》之四八:“新晴草色緑温暾,山雪初消滻水浑。”
唐白居易《别毡帐火炉》诗:“婉软蛰鳞苏,温燉冻肌活。”
沙汀《困兽记》二七:“天空也似乎因为这一群不幸者而变色了,忽然阴云四合,掩蔽了正当中天的温暾的太阳。”
⒉ 不爽利。
引清李斗《扬州画舫录·小秦淮录》:“性温暾,寡言笑,偶一雅謔,举座絶倒。”
鲁迅《华盖集·并非闲话(三)》:“即使还写,也许不过是温暾之谈,两可之论,也即所谓执中之说,公允之言,其实等于不写而已。”
微暖而不热。唐.王建〈宫词〉一○○首之四八:「新晴草色绿温暾,山雪初消渐出浑。」也作「温炖」。
温wēn(1)(形)本义:温暖;不冷不热。(2)(名)温度:气~。(3)(动)稍加热:~酒。(4)(动)温习:~课。(5)(形)性情柔和:~顺。(6)(名)瘟。(7)姓。
暾读音:tūn暾tūn(名)〈书〉刚刚升起的太阳。