dàng yàng
dàng huī
dàng yì
dàng juān
dàng hù
dàng fù
dàng chú
dàng zhuì
dàng hài
dàng hán
dàng yǎng
dàng wù
dàng yù
dàng sàn
dàng fù
dàng tū
dàng mù
dàng shī
dàng jiǔ
dàng jī
dàng yì
dàng jiǎn
dàng yòu
dàng rán
dàng miè
dàng mó
dàng dàng
dàng fēng
dàng xī
dàng dìng
dàng chén
dàng báo
dàng sī
dàng zi
dàng shé
dàng zhì
dàng gǔ
dàng fèi
dàng yí
dàng xīn
dàng yáng
dàng chǎn
dàng dài
dàng fān
dàng rǎng
dàng zhōu
dàng kǒu
dàng dí
dàng píng
dàng zhāng
dàng píng
dàng dì
dàng liú
dàng mǎng
dàng yì
dàng huò
dàng zhǔ
dàng xiōng
dàng mó
dàng jué
dàng yáng
dàng diào
dàng jī
dàng tài
⒈ 颠簸,震荡。
引宋范成大《吴船录》卷下:“壬子,发涪州,过羣猪滩,既险且长,水虽大涨,乱石犹森然两傍,他舟皆荡兀惊怖号呼。”
宋范成大《吴船录》卷下:“予已在舟中,一切付之自然,不暇问,据胡床坐招头处,任其荡兀。”
宋楼钥《求仲抑招游山归途遇雨》诗:“中流盖荡兀,短篷不当笠。”
荡dàng(1)(动)摇动:~桨。(2)(动)洗涤;清除:涤~。(3)(动)放纵、不受拘束:放~。(4)(动)走来走去;无事闲逛:游~。(5)(名)浅水湖:芦花~。
兀读音:wù,wū[ wù ]1.高而上平;高高突起。
2.形容山秃。泛指秃:~鹫。