hòu qín
zhēn qín
jiāo qín
mào qín
shì qín
zhí qín
yīn qín
yì qín
dǎ qín
zhèng qín
kǎo qín
lián qín
kōng qín
dān qín
yuān qín
bèi qín
dǔ qín
quē qín
sù qín
fú qín
sù qín
gōng qín
tōng qín
gòng qín
è qín
yì qín
sān qín
gōng qín
miào qín
jiān qín
chū qín
juàn qín
xīn qín
yōu qín
zhòng qín
yí qín
qiàn qín
mǎn qín
yīn qín
quán qín
chóu qín
wài qín
chéng qín
kào qín
gōng qín
qīng qín
xiàn qín
ēn qín
zhī qín
yì qín
nèi qín
láo qín
lì qín
jiān qín
jǐn qín
jī qín
yì qín
juàn qín
jīng qín
chá qín
jìng qín
kè qín
qú qín
bù qín
dì qín
qiào qín
jiǎn qín
kè qín
.辛勤xīnqín
(1) 勤劳而肯于吃苦
英hardworking;industrious;toilful⒈ 辛苦勤劳。
引晋葛洪《抱朴子·君道》:“躬监门之劳役,怀损命之辛勤,然后可以惠流苍生,道洽海外哉。”
唐刘长卿《客舍喜郑三见寄》诗:“十年未称平生意,好得辛勤谩读书。”
宋梅尧臣《送侯孝杰殿烝佥判潞州》诗:“六月上太行,辛勤非计拙。”
周而复《白求恩大夫》三:“他生平没有进过学校,他的医学知识和外科技术是从辛勤学习和临床上得来的。”
⒉ 艰难。
引宋赵与时《宾退录》卷二:“王僧虔书犹如扬州王谢家子弟,纵復不端正奕奕,皆有一种风气…… 欧阳询如新痊病人,颜色憔悴,举动辛勤。”
元董旭《题长江伟观图》诗:“辛勤逾青城,愤怒脱黄牛。”
⒊ 殷勤。指情意恳切深厚。
引唐高适《同韩四薛三东亭翫月》诗:“款曲故人意,辛勤清夜言。”
金赵宜之《行香子》词:“邂逅交亲,语款情真,且相从,莫浪辛勤。”
清周亮工《七月十九夜同田无间赋》诗:“辛勤儿女信,隻语几回量。”
辛苦勤劳。
辛xīn(1)(形)辣:~辣。(2)(形)辛苦:~勤|艰~。(3)(形)痛苦:~苦。(4)姓。辛xīn(名)天干的第八位。参看〔干支〕。
勤读音:qín勤qín(1)(形)尽力多做或不断做:手~。(2)(形)次数;经常:~洗澡。(3)(名)勤务:内~|外~。(4)(名)在规定时间内的工作或劳动:出~|考~|执~。(5)姓。