shěng wén
shěng dào
shěng jiàn
shěng shēng
shěng é
shěng shuì
shěng jìng
shěng chéng
shěng wéi
shěng dù
shěng gōng
shěng chè
shěng zì
shěng jiě
shěng qiān
shěng lǐ
shěng zhōng
shěng xī
shěng lù
shěng jiǎn
shěng tà
shěng jìn
shěng bǐ
shěng yì
xǐng shì
shěng chén
shěng dá
shěng jù
shěng mén
shěng zhā
shěng hūn
shěng guān
shěng fǔ
shěng bà
shěng jì
shěng guān
shěng jí
shěng kuò
shěng liào
shěng shěn
shěng dì
shěng sǔn
shěng jǐ
shěng mín
shěng gě
shěng lǎn
shěng chén
shěng kè
shěng jiàn
xǐng fāng
shěng fú
shěng shí
shěng liǎn
shěng jiào
shěng shè
shěng rán
shěng dí
shěng huì
shěng fèng
shěng xuǎn
shěng shí
shěng jiǎn
shěng shěng
shěng hé
shěng gēng
shěng gōng
shěng fén
shěng jié
shěng gé
shěng xīn
shěng shì
shěng dú
shěng lì
shěng mǎ
shěng mù
shěng diào
shěng sì
shěng báo
shěng fā
shěng hào
shěng nèi
shěng tīng
shěng qiān
shěng jiū
shěng jiè
shěng bái
shěng jué
xǐng gǎi
shěng qí
shěng zhe
shěng lì
shěng sè
shěng shēng
shěng tíng
shěng kuí
shěng láng
shěng jìng
shěng jìn
shěng guò
shěng mò
shěng jìng
shěng chāo
shěng qián
shěng jiǎn
shěng shì
shěng hòu
shěng xíng
shěng fēn
shěng yè
xǐng chá
shěng bài
xǐng wù
shěng gù
shěng de
shěng lüè
shěng fēng
shěng shǔ
shěng què
shěng niàn
shěng hù
shěng jìn
hán jiǎn
yuē jiǎn
zhì jiǎn
jiǎn jiǎn
shì jiǎn
dūn jiǎn
níng jiǎn
huāng jiǎn
kè jiǎn
jié jiǎn
lián jiǎn
qiān jiǎn
míng jiǎn
xiān jiǎn
hàn jiǎn
zhōng jiǎn
dà jiǎn
jiǎn jiǎn
jǐn jiǎn
qú jiǎn
bǐ jiǎn
xiōng jiǎn
chōng jiǎn
shuāng jiǎn
pín jiǎn
ráng jiǎn
sù jiǎn
nián jiǎn
qīng jiǎn
zhēn jiǎn
chún jiǎn
kè jiǎn
ráng jiǎn
fù jiǎn
wēn jiǎn
qǐ jiǎn
qióng jiǎn
pǔ jiǎn
jī jiǎn
kōng jiǎn
jū jiǎn
gòng jiǎn
cí jiǎn
shuǐ jiǎn
qiàn jiǎn
jī jiǎn
shěng jiǎn
gōng jiǎn
qín jiǎn
léi jiǎn
suì jiǎn
lǜ jiǎn
zāi jiǎn
省俭shěngjiǎn
(1) 〈方〉[.好工具]俭省
例诸凡省俭英frugal⒈ 犹言勤俭节约。
引宋范仲淹《与中舍书》:“如今易得谤议,但固穷而前,不销预图,须过得惟省俭是妙。”
《红楼梦》第一〇八回:“此时贾政理家,奉了贾母之命,将人口渐次减少,诸凡省俭,尚且不能支持。”
丁玲《母亲》四:“实际上四嫂也用不着家里什么钱,你知道我是很省俭的,免得四嫂向家里要钱用,我就分些给她。”
⒉ 引申为简洁。
引鲁迅《南腔北调集·我怎么做起小说来》:“忘记是谁说的了,总之是,要极省俭的画出一个人的特点,最好是画他的眼睛。”
节省、俭约。
1. 地方行政区域:省份。省会。
2. 节约,不费:省钱。省事。省吃俭用。
3. 简易,减免:省略。省称。省写。
4. 中国古官署名:中书省(a.魏晋开始设置,总管国家政务,历代有所沿革,唐初设“中书、尚书、门下”三省共管政事;b.元代“中书省”兼管“尚书省”的职权,权更重,成为中央最高的官署,称地方最高行政官署为“行中书省”,简称“省”,是现在“省”的来历)。尚书省。门下省。秘书省。
5. 古代称王宫禁地:省中。省闼(禁中)。
俭读音:jiǎn俭jiǎn(形)俭省:勤~|省吃~用。