shěng gé
shěng gōng
shěng shì
shěng hūn
shěng dú
shěng diào
shěng jìn
shěng dá
shěng hù
xǐng shì
shěng guān
shěng chén
shěng shǔ
shěng bài
shěng jiàn
shěng wén
shěng jué
shěng fā
shěng shēng
shěng gōng
shěng xī
shěng lüè
shěng chāo
shěng tà
shěng shěng
shěng jìng
shěng xíng
shěng gě
shěng qí
shěng fǔ
shěng báo
shěng niàn
shěng jiǎn
shěng jiū
shěng shì
shěng yì
shěng qián
shěng hòu
shěng wéi
shěng jìn
shěng jìn
shěng jiàn
shěng nèi
shěng fú
shěng fēng
shěng jiǎn
shěng mò
shěng jiè
shěng lì
shěng shí
shěng jǐ
shěng yè
shěng chén
shěng fēn
shěng kuí
shěng fén
shěng huì
shěng shí
shěng jiě
shěng kuò
shěng hé
shěng lù
shěng lǎn
xǐng wù
shěng què
shěng bà
shěng guò
shěng dào
shěng lì
shěng mín
shěng sì
shěng zhe
shěng kè
shěng zì
shěng xīn
shěng hào
shěng liǎn
shěng jiào
shěng é
shěng rán
shěng jù
shěng qiān
shěng shěn
shěng zhā
shěng dù
shěng shuì
shěng bái
shěng chéng
shěng gēng
xǐng chá
shěng shēng
shěng mǎ
shěng shè
shěng jìng
shěng dì
xǐng gǎi
xǐng fāng
shěng tīng
shěng guān
shěng jí
shěng láng
shěng jié
shěng tíng
shěng jiǎn
shěng jì
shěng fèng
shěng mù
shěng chè
shěng dí
shěng sǔn
shěng zhōng
shěng qiān
shěng liào
shěng de
shěng sè
shěng bǐ
shěng jìng
shěng lǐ
shěng gù
shěng mén
shěng xuǎn
liǎn gōng
yí gōng
wēi gōng
zhèn gōng
miǎo gōng
chì gōng
luǒ gōng
jiàn gōng
shù gōng
jū gōng
guì gōng
bèi gōng
qǔ gōng
jū gōng
zhí gōng
shé gōng
wān gōng
jí gōng
jìng gōng
báo gōng
shén gōng
wǒ gōng
shèng gōng
zé gōng
jǐn gōng
cè gōng
zhèng gōng
zhì gōng
fěi gōng
miǎo gōng
sī gōng
tuō gōng
shù gōng
piān gōng
zì gōng
qū gōng
fǎn gōng
fén gōng
fǔ gōng
cuò gōng
fǎn gōng
bēi gōng
chǔ gōng
jī gōng
jú gōng
cí gōng
kè gōng
chì gōng
yù gōng
dǎ gōng
zhī gōng
luǒ gōng
fǔ gōng
shěng gōng
wáng gōng
jú gōng
⒈ 反躬自省。
引唐元稹《春六十韵》:“僶俛还移步,持疑又省躬。”
唐杨於陵《郡斋有紫薇双本予嘉其美而能久因诗纪述》:“省躬既跼蹐,结思多烦紆。”
《清史稿·世祖纪论》:“﹝帝﹞虽景命不融,而丕基已巩。至於弥留之际,省躬自责,布告臣民。 禹汤罪己,不啻过之。”
1. 地方行政区域:省份。省会。
2. 节约,不费:省钱。省事。省吃俭用。
3. 简易,减免:省略。省称。省写。
4. 中国古官署名:中书省(a.魏晋开始设置,总管国家政务,历代有所沿革,唐初设“中书、尚书、门下”三省共管政事;b.元代“中书省”兼管“尚书省”的职权,权更重,成为中央最高的官署,称地方最高行政官署为“行中书省”,简称“省”,是现在“省”的来历)。尚书省。门下省。秘书省。
5. 古代称王宫禁地:省中。省闼(禁中)。
躬读音:gōng躬gōng(1)(副)自身;亲自。(2)(动)弯下(身子):~身下拜。