péng niǎo
péng jǔ
péng jīng
péng yàn
péng tiáo
péng tuán
péng xiān
péng yì
péng shù
péng fān
péng chéng
péng yùn
péng zhān
péng lù
péng biàn
péng áo
péng qín
péng yún
péng zhòu
péng qú
péng kūn
péng bèi
péng xiāo
péng chuí
péng hǎi
péng qiān
péng jiāo
péng biāo
péng tiān
péng míng
péng fù
péng shī
péng è
péng fēng
péng yú
péng hé
péng hè
péng zhù
péng jì
péng kūn
péng shā
péng zhāng
péng diāo
péng tú
péng chí
péng yóu
péng lì
péng xī
péng biāo
fù tú
suō tú
huì tú
zhōng tú
lìng tú
qiú tú
yuǎn tú
lì tú
qiǎn tú
áo tú
jiāo tú
bǎo tú
guǐ tú
chā tú
yù tú
zuǎn tú
huà tú
luó tú
běn tú
níng tú
kuàng tú
cǎo tú
dū tú
jì tú
yào tú
lǜ tú
hóng tú
shān tú
dì tú
jī tú
shòu tú
nán tú
hé tú
gài tú
jìn tú
xíng tú
zhēn tú
hóng tú
guī tú
shēn tú
qián tú
mǎ tú
èr tú
xiāng tú
yù tú
lóng tú
shì tú
tǔ tú
tān tú
pī tú
qí tú
wù tú
wǎng tú
líng tú
yú tú
xiáng tú
shī tú
guà tú
bà tú
huáng tú
miáo tú
bǎn tú
jí tú
fú tú
hòu tú
shí tú
zǎo tú
mì tú
xī tú
gǎi tú
mù tú
kuī tú
mù tú
péng tú
chuàng tú
huáng tú
hǎi tú
yīng tú
lù tú
xióng tú
móu tú
nì tú
jiǎng tú
qián tú
shài tú
gǎn tú
lù tú
hé tú
wàng tú
xiōng tú
lù tú
shěn tú
yì tú
dǐng tú
diǎn tú
bāng tú
huā tú
qí tú
xuán tú
guī tú
chǐ tú
jú tú
hóng tú
liáng tú
biāo tú
qián tú
shè tú
jí tú
zhèn tú
gòu tú
méi tú
jù tú
lì tú
pī tú
jùn tú
wò tú
lǜ tú
lán tú
nǚ tú
yìng tú
hóng tú
jiǎ tú
xuán tú
qǐ tú
yáo tú
guó tú
fù tú
lǐ tú
yán tú
cháng tú
fěn tú
bēng tú
shī tú
dì tú
bó tú
quán tú
fó tú
bù tú
chāng tú
zhì tú
lüè tú
fáng tú
yí tú
suǒ tú
kuī tú
háng tú
jì tú
dān tú
pǔ tú
《庄子•逍遥游》:“有鸟焉,其名为鹏,背若太山,翼若垂天之云,抟扶摇羊角而上者九万里。绝云气,负青天,然后图南,且适南冥也。”后因以“鹏图”比喻人之壮志。
⒈ 后因以“鹏图”比喻人之壮志。
引《庄子·逍遥游》:“有鸟焉,其名为鹏,背若太山,翼若垂天之云,摶扶摇羊角而上者九万里。絶云气,负青天,然后图南,且适南冥也。”
唐皇甫琼《对词标文苑科策》:“掩鹏图而该魏网, 漆园无控地之词;飞鹤板而徵汉臣,九皋有闻天之誉。”
唐杜甫《奉赠萧十二使君》诗:“鹏图仍矫翼,熊軾且移轮。”
语本《庄子.逍遥游》:「有鸟焉,其名为鹏,背若太山,翼若垂天之云,抟扶摇羊角而上者九万里,绝云气,负青天,然后图南。」比喻壮伟的志向。
鹏péng(名)传说中最大的鸟。
图读音:tú图tú(1)(动)本义:想:想(2)(名)用绘画表现出来的形象:~画。(3)(动)谋划;计划:~谋不轨。(4)(名)贪图。(5)(名)意图。