jù huán
jù tú
jù jié
jù liè
jù bāo
jù jù
jù qún
jù duàn
jù zhuī
jù dāng
jù shéng
jù zhǎo
jù guǎn
jù jiù
jù jì
jù zhú
jù wú
jù lán
gōu lí
jù qǔ
jù huì
jù lèi
gōu wǎng
jù jǐ
jù diào
jù jiǎn
jù lán
jù jǔ
jù xīng
jù xiàn
jù jiě
jù lán
jù jī
jù gǔ
gōu wú
jù diǎn
jù kǎo
jù shēn
jù yǎn
jù zhōu
jù lí
jù dòu
jù lóng
jù xíng
jù bó
jù suǒ
jù jù
jù jì
jù lǜ
jù zhǐ
jù chén
jù zi
jù dòu
jù jué
jù zhù
jù dùn
jù bǐng
gōu méng
jù hào
jù gōng
jù bó
jù chú
gōu wàng
jù gé
jù jīn
jù zú
jù lú
jù jí
jù mài
jù shì
jù fǎ
jù xiào
jù jué
jù dù
jù jǐ
jù lián
jù lǚ
jù liú
chuàng tú
luó tú
chāng tú
suǒ tú
zhōng tú
dǐng tú
líng tú
gài tú
gǎi tú
dān tú
shài tú
bà tú
háng tú
guà tú
yán tú
mì tú
xī tú
péng tú
jù tú
jú tú
xiáng tú
mù tú
bǎn tú
èr tú
huáng tú
xíng tú
qí tú
kuàng tú
wàng tú
zuǎn tú
hǎi tú
yù tú
fáng tú
gòu tú
lüè tú
yào tú
pī tú
zhēn tú
shì tú
miáo tú
yuǎn tú
hóng tú
pī tú
lù tú
lì tú
wǎng tú
shēn tú
shī tú
fěn tú
jiǎng tú
qí tú
wò tú
bǎo tú
liáng tú
jí tú
fù tú
kuī tú
hóng tú
guó tú
nì tú
qián tú
hé tú
xuán tú
shí tú
lóng tú
quán tú
jì tú
méi tú
zhì tú
qián tú
níng tú
yáo tú
jī tú
pǔ tú
lǜ tú
gǎn tú
huáng tú
qǐ tú
nán tú
yú tú
shè tú
mù tú
tān tú
shěn tú
fú tú
lìng tú
dì tú
guī tú
lán tú
hóng tú
huì tú
wù tú
mǎ tú
yīng tú
lǜ tú
áo tú
qián tú
nǚ tú
hòu tú
lì tú
qiǎn tú
xiāng tú
dū tú
hóng tú
tǔ tú
jiǎ tú
bù tú
biāo tú
yìng tú
shī tú
dì tú
bó tú
zǎo tú
lù tú
suō tú
kuī tú
jí tú
fù tú
yí tú
qiú tú
bēng tú
guǐ tú
jiāo tú
jì tú
cǎo tú
yù tú
yì tú
lù tú
xuán tú
diǎn tú
guī tú
móu tú
chā tú
běn tú
cháng tú
huā tú
shòu tú
huà tú
shān tú
fó tú
chǐ tú
bāng tú
jùn tú
xióng tú
jìn tú
xiōng tú
zhèn tú
lǐ tú
hé tú
⒈ 题有诗句的画图。
引宋王禹偁《潘阆咏潮图赞序》:“﹝李元﹞乃出轻綃,徵彩毫,写彼诗景,悬为句图。”
宋黄庭坚《答王道济寺丞观许道宁山水图》诗:“四时风物入句图,信知君家有摩詰。”
史容注:“杨大年《谈苑》云:‘ 李昉以司空致仕,畜五琴,皆以客为名。各为诗一章,画为图,传於好事者。’句图,盖此类也。”
朱自清《<子恺画集>跋》:“这一集和第一集,显然的不同,便是不见了诗词的句图,而只留着生活的速写。”
1. 由词组成的能表示出一个完整意思的话:句子。句法。
2. 〔句读(dòu)〕古代称文词停顿的地方为“句”或“读”。
3. 量词,用于语言:三句话不离本行(háng)。
图读音:tú图tú(1)(动)本义:想:想(2)(名)用绘画表现出来的形象:~画。(3)(动)谋划;计划:~谋不轨。(4)(名)贪图。(5)(名)意图。