chóu lún
qún lún
děng lún
dú lún
bù lún
yán lún
fán lún
zéi lún
qí lún
dà lún
bá lún
míng lún
cháo lún
rén lún
bó lún
yǒu lún
gá lún
guàn lún
lián lún
gù lún
hǎn lún
luàn lún
mài lún
yīng lún
qún lún
shì lún
wǔ lún
shēng lún
mǒ lún
hú lún
wú lún
shū lún
yì lún
suǒ lún
miè lún
shī lún
chū lún
yí lún
líng lún
tiān lún
duó lún
chāo lún
cháng lún
chái lún
yì lún
dūn lún
jué lún
tóng lún
jué lún
lí lún
yì lún
sī lún
jǐ lún
yí lún
qīng lún
jiā lún
sān lún
bǐ lún
dào lún
nǐ lún
shì lún
nì lún
kù lún
xiāng lún
jiào lún
⒈ 传说为黄帝时的乐官。古以为乐律的创始者。
引《吕氏春秋·古乐》:“昔黄帝令伶伦作为律。”
《汉书·古今人表》作“泠沦氏”,又《律历志上》作“泠纶”。 清陈梦雷《题友人墨竹》诗:“伶伦已往嶰谷空,对此令人空嘆息。”
⒉ 乐人或戏曲演员的代称。
引唐沉既济《任氏传》:“某, 秦人也,生长秦城,家本伶伦。”
《旧唐书·德宗纪论》:“解鹰犬而放伶伦,止榷酤而絶贡奉。”
元无名氏《蓝采和》第二折:“因此处有个伶伦,姓许名坚,乐名蓝采和。”
黄帝时代的乐官,音律的创作者。
伶líng(名)旧时称戏曲演员:~人|名~|坤~|老~工。
伦读音:lún伦lún(1)(名)人伦:~常|五~|天~。(2)(名)条理;次序:~次。(3)(名)同类;同等:不~不类|比拟不~|英勇绝~。(4)(名)(Lún)姓。