qǐng kè
xī kè
jǐng kè
dāng kè
qiē kè
sù kè
lóng kè
biǎn kè
yàn kè
fāng kè
jiān kè
duàn kè
bàn kè
xī kè
fù kè
hěn kè
pèi kè
mò kè
gǔ kè
jīn kè
zhuàn kè
yáng kè
gōng kè
bào kè
cǎn kè
yuán kè
yīn kè
mó kè
zhì kè
shí kè
jié kè
mù kè
cóng kè
xiàng kè
jí kè
xiàn kè
cán kè
chén kè
jiǎn kè
qiào kè
kē kè
kān kè
piàn kè
juān kè
qī kè
jí kè
tíng kè
qǐ kè
póu kè
shùn kè
zàn kè
yán kè
jí kè
jiān kè
piān kè
rì kè
dùn kè
suān kè
chuán kè
zhòng kè
zhú kè
xiǎo kè
jiǎo kè
suàn kè
sī kè
shēn kè
xiān kè
xiù kè
lán kè
jiào kè
jiǎn kè
yù kè
sè kè
kǔ kè
fā kè
shí kè
míng kè
tóng kè
bū kè
tān kè
lòu kè
juān kè
zhuàn kè
zhuó kè
jiǎn kè
ěr kè
diāo kè
zàn kè
míng kè
jiàn kè
fān kè
xiào kè
sōu kè
chū kè
shěn kè
mù kè
zhì kè
zhēn kè
tōu kè
kù kè
yú kè
wǔ kè
jiǎn kè
yè kè
shī kè
diāo kè
là kè
qiè kè
xù kè
qīn kè
guǎ kè
zì kè
lòu kè
shǎo kè
àn kè
qīng kè
xiàn kè
qīng kè
hěn kè
jùn kè
yí kè
ěr kè
huì kè
qiào kè
yí kè
zhuàn kè
cuò kè
chán kè
hàn kè
wèi kè
xuē kè
zhà kè
cōng kè
gǔ kè
shí kè
lì kè
chán kè
fán kè
jiǎn kè
sān kè
míng kè
fǎng kè
xī kè
xiāo kè
quē kè
é kè
cǐ kè
xīn kè
tí kè
yū kè
jì kè
bēi kè
nüè kè
qiān kè
jīng kè
guǎ kè
rèn kè
yī kè
qiàn kè
kū kè
chǎn kè
bǎi kè
gǎn kè
zǔ kè
wǎng kè
jǐn kè
chán kè
jiǎn kè
jì kè
wén kè
chá kè
póu kè
kòu kè
guǐ kè
cāi kè
jiān kè
yú kè
chán kè
zǐ kè
篆刻zhuànkè
(1) 刻印章(因印章多用篆文)。比喻精心书hAo86.写或作文
英seal cutting⒈ 比喻书写和精心为文。
引汉扬雄《法言·吾子》:“或问:‘吾子少而好赋?’曰:‘然,童子雕虫篆刻。’俄而曰:‘壮夫不为也。’”
《文选·任昉<为范尚书让吏部封侯第一表>》:“固尝钻厉求学,而一经不治;篆刻为文,而三冬靡就。”
吕延济注:“篆谓篆书,刻谓雕刻文章也。”
宋秦观《赠刘使君景文》诗:“拈笔古心生篆刻,引觴侠气上云空。”
⒉ 谓雕琢,过分修饰文字。
引明高启《跋沟南诗后》:“格律深稳,不尚篆刻,而往往有会理切事之理。”
⒊ 雕刻印章。
引《明史·文苑传三·文徵明》:“﹝文彭、文嘉﹞并能诗,工书画篆刻,世其家。”
清叶廷琯《鸥陂渔话·米紫来自书诗卷》:“﹝米紫来﹞诗画皆工秀,兼善篆刻。”
郭沫若《芍药及其他·竹阴读画》:“抱石,我看是一位标准的中国艺术家,他多才多艺,会篆刻,又会书画,长于文事。”
推敲字句,琢磨文章。比喻精心为文。
篆zhuàn(1)(名)汉字形体的一种:~刻|~书|~文|~字。(2)(动)写篆书:~额。(3)(名)指印章。
刻读音:kè刻kè(1)(动)用小刀子在竹、木、玉、石、金属等物品上雕成花纹、文字等。(2)(名)古代用漏壶记时;一昼夜共一百刻。今用钟表计时;以十五分钟为一刻:五点一~开车。(3)(名)时间:顷~|立~|即~|此~。(4)(形)形容程度极深:深~|~苦。(5)(形)刻薄:尖~|苛~。(6)同“克”。