háo huàn
dá huàn
gū huàn
rù huàn
yóu huàn
zī huàn
qīng huàn
nà huàn
bó huàn
shì huàn
shì huàn
cóng huàn
zhé huàn
hán huàn
yuǎn huàn
tái huàn
zhuō huàn
mò huàn
qī huàn
guì huàn
xué huàn
xiāng huàn
shāng huàn
wèi huàn
míng huàn
yōu huàn
gōng huàn
zhōng huàn
jìn huàn
jiāo huàn
wēi huàn
shì huàn
shàn huàn
hūn huàn
yān huàn
guān huàn
xiǎn huàn
lěng huàn
suí huàn
qiǎo huàn
jī huàn
quán huàn
tōng huàn
nián huàn
zuǒ huàn
mén huàn
shù huàn
sù huàn
阉宦yānhuàn
(1)hAo86.宦官
英eunuch⒈ 宦官。
引《后汉书·宦者传序》:“和帝即祚幼弱,而竇宪兄弟专总权威,内外臣僚,莫由亲接,所与居者,惟阉宦而已。”
唐王勃《三国论》:“汉自顺桓之间,国统屡絶,奸回窃位,阉宦满朝。”
梁启超《中国积弱溯源论》第四节:“故忍将全国之大权,畀诸数阉宦之手。”
太监。《三国演义.第二回》:「乘此时不诛阉宦,后必为大祸。」《幼学琼林.卷一.文臣类》:「太监掌阉门之禁令,故曰阉宦。」也作「奄宦」。
阉yān(1)(动)阉割:~鸡|~猪。(2)(名)〈书〉封建时代的宦官:~党。
宦读音:huàn宦huàn(1)(名)官吏。(2)(动)做官。(3)(名)宦官。(4)姓。宦huàn(名)封建时代经过阉割在皇宫里伺侯皇帝及其家族的男人。也叫“太监”。宦yí(名)古代称屋子的东北角。