sù huái
sù bìn
sù màn
sù wéi
sù bào
sù qí
sù cái
sù rén
sù qí
sù pèi
sù chén
sù biāo
sù jì
sù zì
sù jī
sù bì
sù yīn
sù xuě
sù jiǎn
sù jing
sù páo
sù sūn
sù jīn
sù nài
sù luó
sù jiān
sù huàn
sù tóng
sù xiāng
sù qì
sù jī
sù cí
sù lǚ
sù zhī
sù duān
sù shuǐ
sù yān
sù zhěn
sù kè
sù mǎng
sù yú
sù lì
sù sè
sù chuáng
sù cháo
sù gōng
sù jiāo
sù chén
sù nǚ
sù cān
sù chē
sù juàn
sù xián
sù dé
sù píng
sù fú
sù lǜ
sù jiāng
sù mù
sù jīn
sù cháng
sù huī
sù líng
sù lǐ
sù mén
sù dài
sù jǐ
sù qíng
sù guǎn
sù jiǎn
sù liú
sù fú
sù jīng
sù ní
sù ruǐ
sù bì
sù zhū
sù miàn
sù gěng
sù yǐ
sù hè
sù biāo
sù jiān
sù yùn
sù pò
sù cǎi
sù yīng
sù yǎng
sù chù
sù yuē
sù biāo
sù cài
sù guāng
sù cuì
sù shì
sù duì
sù duì
sù jié
sù nán
sù yú
sù bō
sù lín
sù jì
sù miáo
sù miè
sù qī
sù qín
sù jì
sù dí
sù yán
sù chǎn
sù xián
sù sūn
sù ké
sù shí
sù jìng
sù wán
sù shàng
sù jǐ
sù shā
sù xiàn
sù fēng
sù duó
sù é
sù xué
sù sī
sù xíng
sù jiàn
sù zhā
sù róng
sù cān
sù è
sù cí
sù zǔ
sù xiě
sù yī
sù yuàn
sù zhuāng
sù máo
sù guǒ
sù shàn
sù yùn
sù jiǎn
sù jǐng
sù gòu
sù chóu
sù bīng
sù zǐ
sù yǒu
sù guǎn
sù xīn
sù qì
sù juàn
sù zhí
sù zhì
sù jiān
sù shí
sù zhuāng
sù fā
sù yǎ
sù jié
sù bái
sù jié
sù zhì
sù biāo
sù jìng
sù lǐ
sù qiú
sù xī
sù biē
sù bǎo
sù jiǎ
sù shāng
sù pēi
sù qīng
sù shì
sù fēn
sù xīn
sù dìng
sù chóu
sù xiū
sù yǐn
sù gǎo
sù ní
sù lái
sù shēn
sù yǐ
sù háo
sù cān
sù xuān
sù dàn
sù yè
sù chá
sù gě
sù guān
sù liàn
sù fàng
sù zhāi
sù xìng
sù huá
sù qí
sù fàn
sù hòu
sù guī
sù shé
sù chǎn
sù zǔ
sù wèi
sù pǔ
sù chéng
sù rì
sù cǎi
sù huī
sù jù
sù cháng
sù sè
sù qiū
sù huā
sù nài
sù lùn
sù xù
sù jiù
shì huàn
hūn huàn
yóu huàn
zhōng huàn
mén huàn
tōng huàn
zhuō huàn
sù huàn
nián huàn
háo huàn
jiāo huàn
míng huàn
guì huàn
xué huàn
mò huàn
qiǎo huàn
qīng huàn
suí huàn
cóng huàn
zī huàn
shì huàn
xiǎn huàn
gōng huàn
rù huàn
dá huàn
yān huàn
wēi huàn
shàn huàn
yuǎn huàn
yōu huàn
hán huàn
bó huàn
shāng huàn
quán huàn
zuǒ huàn
gū huàn
shì huàn
guān huàn
zhé huàn
nà huàn
jìn huàn
xiāng huàn
lěng huàn
qī huàn
tái huàn
jī huàn
wèi huàn
shù huàn
⒈ 清闲之官。
引《宋书·谢弘微传》:“弘微志在素宦,畏忌权宠,固让不拜,乃听解中庶子。”
《梁书·江淹传》:“吾本素宦,不求富贵,今之忝窃,遂至於此。”
⒉ 一向为官。
引《汉书·邹阳传》:“故百里奚乞食於道路, 繆公委之以政; 宁戚饭牛车下, 桓公任之以国。此二人者,岂素宦於朝,借誉於左右,然后二主用之哉?”
清贫的官吏。
素sù(1)本义:细柔的白色绢。(2)(名)本色;白色:~服|~菜。(3)(形)颜色单纯;不艳丽:~淡|~雅。(4)(名)蔬菜、瓜果等食物。(5)(形)本来的;原有的:~油|~材。(6)(名)带有根本性质的物质:核黄~|麻黄~。(7)(名)向来:~不相识。
宦读音:huàn宦huàn(1)(名)官吏。(2)(动)做官。(3)(名)宦官。(4)姓。宦huàn(名)封建时代经过阉割在皇宫里伺侯皇帝及其家族的男人。也叫“太监”。宦yí(名)古代称屋子的东北角。