tái jiān
shè jiān
cǎi jiān
bì jiān
guān jiān
xiè jiān
biǎo jiān
shǔ jiān
má jiān
jīn jiān
bò jiān
cháng jiān
cùn jiān
yún jiān
qīng jiān
yóu jiān
jìn jiān
bài jiān
biàn jiān
yú jiān
háo jiān
cǎi jiān
luán jiān
shǔ jiān
yáo jiān
fěn jiān
hóng jiān
huā jiān
fèng jiān
huà jiān
huán jiān
tán jiān
zhū jiān
shàng jiān
mán jiān
tán jiān
xìn jiān
yà jiān
shī jiān
xiāng jiān
duǎn jiān
sù jiān
jì jiān
gòng jiān
wú jiān
là jiān
xìng jiān
zòu jiān
jiào jiān
tōng jiān
cí jiān
yù jiān
lóng jiān
bā jiān
liú jiān
chí jiān
chǐ jiān
jǐn jiān
qíng jiān
zhū jiān
sù jiān
yín jiān
huá jiān
⒈ 唐代韦陟,袭封郇国公。常授意侍妾主尺牍,书于五彩笺,词旨轻重均合陟意,书体遒利有楷法, 陟唯署名而已。见《新唐书·韦陟传》。后因以“郇笺”敬称他人书札。
引清赵翼《屡接秋帆开府手书兼寄珍裘赋谢》诗:“曳履云霄已隔尘, 郇笺偏荷寄书频。”
1. 姓。
笺读音:jiān笺jiàn(1)(名)注解:~注。(2)(名)写信或题词用的纸:信~|便~。(3)(名)信札。笺jiān(1)注释:~注。(2)小幅华贵的纸张,古时用以题咏或写书信:便~。信~。(3)书信:~札。~牍。华~。(4)文体名,书札、奏记一类:~奏。奏~(多呈皇后、太子、诸王)。