huà jiān
chí jiān
là jiān
sù jiān
chǐ jiān
lóng jiān
xiè jiān
tán jiān
shǔ jiān
yóu jiān
tán jiān
yín jiān
jiào jiān
shǔ jiān
yáo jiān
cí jiān
tōng jiān
zhū jiān
xiāng jiān
má jiān
yù jiān
xìng jiān
guān jiān
bā jiān
hóng jiān
bài jiān
huā jiān
zhū jiān
yú jiān
sù jiān
luán jiān
cháng jiān
xìn jiān
yún jiān
zòu jiān
bì jiān
háo jiān
shī jiān
huá jiān
jì jiān
jīn jiān
liú jiān
bò jiān
cǎi jiān
cùn jiān
cǎi jiān
yà jiān
wú jiān
qīng jiān
mán jiān
fěn jiān
shè jiān
duǎn jiān
shàng jiān
qíng jiān
jìn jiān
biǎo jiān
jǐn jiān
gòng jiān
huán jiān
tái jiān
fèng jiān
biàn jiān
朱色的笺纸。多用以书写吉庆对联。《儒林外史》第二八回:“中间悬着一轴百子图的画;两边贴着硃笺的对联。”亦省作“硃笺”。清 富察敦崇《燕京岁时记·春联》:“春联者,即桃符也……或hAo86.用硃笺,或用红纸,惟内廷及宗室王公等例用白纸,缘以红边蓝边,非宗室者不得擅用。”
见“朱”。
笺读音:jiān笺jiàn(1)(名)注解:~注。(2)(名)写信或题词用的纸:信~|便~。(3)(名)信札。笺jiān(1)注释:~注。(2)小幅华贵的纸张,古时用以题咏或写书信:便~。信~。(3)书信:~札。~牍。华~。(4)文体名,书札、奏记一类:~奏。奏~(多呈皇后、太子、诸王)。