fán chuān
xì chuān
héng chuān
liáo chuān
lín chuān
wèi chuān
sì chuān
diào chuān
lì chuān
pán chuān
qín chuān
jù chuān
huí chuān
xiāng chuān
mí chuān
jùn chuān
qín chuān
dī chuān
zhī chuān
jǐn chuān
shì chuān
kǒu chuān
yù chuān
xī chuān
yǐng chuān
qíng chuān
yáo chuān
zhì chuān
jì chuān
yín chuān
wǎng chuān
zhōng chuān
jiǔ chuān
xié chuān
píng chuān
líng chuān
yī chuān
liú chuān
sān chuān
sì chuān
yī chuān
yún chuān
yǐng chuān
luǒ chuān
jīng chuān
xiá chuān
dī chuān
cháng chuān
èr chuān
bīng chuān
hán chuān
míng chuān
xuán chuān
cháng chuān
hé chuān
liǎng chuān
bǎi chuān
fáng chuān
jiāng chuān
zhī chuān
cú chuān
lǜ chuān
mǐn chuān
bā chuān
jìng chuān
luò chuān
nán chuān
shān chuān
shǔ chuān
líng chuān
jīng chuān
xíng chuān
ráng chuān
qīng chuān
jiāo chuān
bà chuān
⒈ 水名。即辋谷水。诸水会合如车辋环凑,故名。在陕西省蓝田县南,源出秦岭北麓,北流至县南入灞水。唐诗人王维曾置别业于此。
引《新唐书·文艺传中·王维》:“别墅在輞川,地奇胜,有华子冈、欹湖、竹里馆、柳浪、茱萸沜、辛夷坞,与裴迪游其中,赋诗相酬为乐。”
宋陈亮《青玉案》词:“黄犬书来何日许輞川轻舸, 杜陵尊酒,半夜灯前雨。”
清曹尔堪《金鱼池歌仿杜乐游园体》:“名园岂似金谷奢,福地真如輞川爽。”
⒉ 指《辋川图》。参见“輞川图”。
引清魏源《富阳董文恪山水屏风歌》:“摩詰《輞川》难独步, 郭熙《清明》何足道。”
⒊ 借指唐诗人王维。
引宋张元干《跋<山居图>》:“后十二年, 青社赵无量通守晋安,出示叔毅所图《山居》,开卷恍然,殆前身輞川 、今代龙眠歟!”
明王世贞《艺苑卮言》卷四:“王半山 ‘山中十日雨,雨晴门始开。坐看苍苔色,欲上人衣来’,后二语全用輞川,已是下乘。”
河川名。在陕西省蓝田县南,自辋谷出,唐代诗人王维隐居于此。
辋wǎng(名)车轮周围的柜子。
川读音:chuān川chuān(1)(名)(本义)水道;河流:河~。(名)平原、平地:河~。(名)平原、平地(2)(名)(本义)水道;河流:河~。(名)指四川的简称:河~。(名)指四川的简称