juān jiù
chuí jiù
dài jiù
jìn jiù
shī jiù
kāng jiù
mǐn jiù
kuāng jiù
zhèng jiù
xiāng jiù
hòu jiù
jì jiù
zhěng jiù
pū jiù
wǎn jiù
shàn jiù
jiě jiù
yuǎn jiù
dá jiù
qǐng jiù
jì jiù
biǎo jiù
wú jiù
zhèn jiù
shú jiù
shēn jiù
yíng jiù
fáng jiù
chāo jiù
shōu jiù
yù jiù
yuán jiù
fú jiù
zì jiù
zhèn jiù
cún jiù
bǔ jiù
jīng jiù
hàn jiù
jīn jiù
yǒu jiù
mǐn jiù
bá jiù
qiú jiù
ào jiù
diào jiù
jí jiù
zhěng jiù
fù jiù
huò jiù
hù jiù
cù jiù
fù jiù
dā jiù
dǎ jiù
liáo jiù
gǎi jiù
pū jiù
lùn jiù
dé jiù
páng jiù
hū jiù
zhuī jiù
jiè jiù
zhōu jiù
qiǎng jiù
kuāng jiù
⒈ 治疗救助。
引《后汉书·廉范传》:“年十五,辞母西迎父丧……载船触石破没, 范抱持棺柩,遂俱沉溺。众伤其义,鉤求得之,疗救仅免於死。”
《法苑珠林》卷四四引《福田经》:“常施医药,疗救众病。”
鲁迅《南腔北调集·我怎么做起小说来》:“所以我的取材,多采自病态社会的不幸的人们中,意思是在揭出病苦,引起疗救的注意。”
⒉ 指救治的方法。
引鲁迅《华盖集·十四年的“读经”》:“单是妄行的是可与论议的,故意妄行的却无须再与谈理。唯一的疗救,是在另开药方:酸性剂,或者简直是强酸剂。”
疗liáo(动)医治:医~|治~|诊~|电~|~养。
救读音:jiù救jiù(1)(动)援助使脱离灾难或危险:~命|挽~|营~|搭~|抢~|一定要把他~出来。(2)(动)援助人、使物免于(灾难、危险):~亡|~荒|~灾|~急。