chāo wǎng
chāo jiàn
chāo dào
chāo jí
chāo shì
chāo zhǐ
chāo lüè
chāo xū
chāo jìn
chāo duó
chāo gū
chāo lù
chāo bào
chāo yòng
chāo zhǎn
chāo gào
chāo huà
chāo bái
chāo lù
chāo qiè
chāo lǔ
chāo shǒu
chāo xí
chāo duō
chāo jiā
chāo duó
chāo zhā
chāo bào
chāo diǎn
chāo duàn
chāo xiě
chāo jié
chāo qǔ
chāo mò
chāo zhá
chāo zuò
chāo shì
chāo shù
chāo sòng
chāo nèi
chāo cuō
chāo jī
chāo zuǎn
chāo gǎo
chāo dào
chāo tī
chāo míng
chāo zào
chāo jié
chāo xiě
chāo shēn
chāo chá
chāo lüè
chāo jí
chāo shū
chāo zhǐ
chāo jiǎn
chāo jié
chāo zhí
chāo zhuàn
chāo běn
chāo qiǎng
chāo tián
shuāng qiǎng
diào qiǎng
dòu qiǎng
bī qiǎng
chān qiǎng
shé qiǎng
qū qiǎng
miǎo qiǎng
jié qiǎng
zhēng qiǎng
fēi qiǎng
xíng qiǎng
qiáng qiǎng
hōng qiǎng
dǎ qiǎng
chāo qiǎng
pīn qiǎng
yìng qiǎng
láng qiǎng
pēi qiǎng
míng qiǎng
tuī qiǎng
shēng qiǎng
lǔ qiǎng
⒈ 劫掠,抢夺。
引清黄六鸿《福惠全书·刑名·禁抄抢》:“凡谋故殴杀,自有官法究治抵偿,原无许尸亲统众抄抢之例。”
《醒世姻缘传》第二十回:“再要上门抄抢,我还到这街上来打这些泼妇!”
抢劫、掠夺。
抄chāo(1)(动)誊书:~书|~文件|~稿子。(2)(动)照着别人的作品、作业等写下来当做自己的。(3)(动)搜查并没收:查~。(4)(动)从侧面或较近的小路过去:~近道走。(5)(动)两手在胸前相互地插在袖筒里:~着手。(6)同“绰”(chāo)。
抢读音:qiāng,qiǎng,chēng[ qiǎng ]1. 夺,硬拿:抢劫。抢夺。
2. 赶快,赶紧,争先:抢先。抢占。抢购。抢攻。
3. 刮,擦:磨剪子抢菜刀。
4. 当面责备或讽刺:抢白他一顿。