chāo qiǎng
chāo dào
chāo bào
chāo duó
chāo jī
chāo jiǎn
chāo shǒu
chāo jiàn
chāo gǎo
chāo tī
chāo yòng
chāo shù
chāo zhǎn
chāo shū
chāo qiè
chāo xū
chāo duàn
chāo dào
chāo lüè
chāo lüè
chāo huà
chāo jié
chāo shēn
chāo zhǐ
chāo duō
chāo běn
chāo zhuàn
chāo jié
chāo diǎn
chāo lù
chāo jí
chāo zhǐ
chāo tián
chāo gào
chāo chá
chāo cuō
chāo xí
chāo jìn
chāo jié
chāo xiě
chāo zuǎn
chāo sòng
chāo zhā
chāo nèi
chāo shì
chāo mò
chāo xiě
chāo míng
chāo bái
chāo duó
chāo jiā
chāo qǔ
chāo zhá
chāo lù
chāo zào
chāo zuò
chāo wǎng
chāo jí
chāo lǔ
chāo gū
chāo zhí
chāo shì
chāo bào
⒈ 搜查。
引明孔迩《云蕉馆纪谈》:“适万山筑苏州街,以茅山石为心。上谓其有谋心,将为逆,遂收杀之……以兵围其家,尽抄擿之,家财入官。”
抄chāo(1)(动)誊书:~书|~文件|~稿子。(2)(动)照着别人的作品、作业等写下来当做自己的。(3)(动)搜查并没收:查~。(4)(动)从侧面或较近的小路过去:~近道走。(5)(动)两手在胸前相互地插在袖筒里:~着手。(6)同“绰”(chāo)。
擿读音:tī,zhì,zhāi[ tī ]1. 挑出:“其令三辅毋得以春夏擿巢探卵,弹射飞鸟。”
2. 挑剔;指摘:“伏闻诸典校擿抉细微,吹毛求瑕。”
3. 指使:“卫将军(王)商密擿永令发去。”
4. 揭发:发奸擿伏(揭露隐秘罪恶)。
5. 搜索。
6. 探。
7. 剖开;分。
8. 捶。