zhǒng chā
zhǒng shēng
zhǒng qín
zhǒng niè
zhǒng shí
zhǒng zhì
zhǒng fú
zhòng liáng
zhǒng jiāo
zhǒng bō
zhòng shù
zhǒng cí
zhǒng chù
zhǒng huò
zhǒng zhǒng
zhǒng zhòng
zhǒng diàn
zhǒng xìng
zhòng zhí
zhǒng bèi
zhòng tián
zhǒng bìng
zhǒng cài
zhǒng huì
zhòng cǎo
zhǒng kuài
zhǒng luò
zhǒng rén
zhǒng xiǎng
zhǒng hù
zhǒng dàn
zhǒng ráng
zhǒng zǐ
zhǒng qí
zhǒng ráng
zhǒng jué
zhǒng hào
zhǒng bié
zhǒng zú
zhǒng yù
zhǒng shān
zhǒng lì
zhòng dòu
zhǒng shí
zhǒng jiè
zhǒng shì
zhǒng lí
zhǒng zāi
zhǒng lèi
zhǒng qì
zhǒng wù
zhǒng chǐ
zhǒng mín
zhòng dì
zhǒng niú
zhǒng pī
zhǒng dǎo
zhǒng qún
zhǒng xué
zhǒng huā
zhǒng zhǐ
zhǒng má
zhǒng fā
zhǒng chā
zhòng zhí
zhǒng qiē
zhǒng xiǎng
zhǒng huǒ
zhǒng mǎ
zhǒng guā
zhǒng yì
zhòng dé
zhòng dú
zhǒng zi
zhǒng háo
zhǒng yán
guó xìng
cháng xìng
hēi xìng
mào xìng
jiàn xìng
shù xìng
háo xìng
hàn xìng
wàn xìng
bǎi xìng
dǐng xìng
èr xìng
gé xìng
jiù xìng
shì xìng
jiǎ xìng
wài xìng
dài xìng
shàng xìng
zūn xìng
zhǒng xìng
zhào xìng
sì xìng
yán xìng
zhū xìng
qún xìng
chén xìng
bié xìng
xiǎo xìng
qiáng xìng
jùn xìng
dān xìng
wàng xìng
běn xìng
dá xìng
gāi xìng
míng xìng
gāo xìng
liǎng xìng
shì xìng
bā xìng
shuāng xìng
qióng xìng
yì xìng
cì xìng
guì xìng
gōng xìng
tóng xìng
yì xìng
zhòng xìng
cáo xìng
zhèng xìng
dà xìng
jiǔ xìng
wéi xìng
chū xìng
fù xìng
hé xìng
bīn xìng
guǐ xìng
hAo86.种姓zhǒngxìng
(1) 印度社会的世袭等级之一,这些等级是按照印度教的基本制度划分的,这种制度上溯到久远的古代,并且命令一切正统的印度教徒遵从一切社会交往的规则和限制,又这些等级各有其名和特别的风俗习惯,限制其成员的职业和他们同其他种姓成员的交往
英caste of India⒈ 指宗族。
引《史记·匈奴列传》:“父子兄弟死,取其妻妻之,恶种姓之失也。故匈奴虽乱,必立宗种。”
⒉ 古印度一种世袭的社会等级。种姓分四等,即婆罗门(僧侣和学者)、刹帝利(武士和贵族)、吠舍(手工业者和商人)、和首陀罗(农民、仆役)。
引唐玄奘《大唐西域记·印度总述》:“印度种姓族类羣分,而婆罗门特为清贵。”
宋沉括《梦溪笔谈·杂志一》:“国主大臣各有种姓,苟非贵族,国人莫肯归之。”
宗族。
1. 生物在生态和形态上具有不同特点的分类的基本单位:物种。种差(chā),
2. 植物果实中能长成新植物的部分,又泛指生物传代繁殖的物质:种子。种禽。种畜。撒种。配种。
3. 具有共同起源和共同遗传特征的人群:人种。种族。
4. 量词,表示类别、式样:种种。两种人。
5. 指胆量或骨气:有种。没种。
姓读音:xìng姓xìng(1)(名)表明家族的字:~名。(2)(动)姓是…;以…为姓:他~王。