chén shì
chén zǐ
chén liáo
chén shuò
chén shù
chén qiè
chén liáo
chén yù
chén yī
chén xià
chén lín
chén pú
chén rén
chén sī
chén chù
chén zhì
chén zǎi
chén zuǒ
chén shù
chén wèi
chén guān
chén wèi
chén shǔ
chén jí
chén fú
chén jié
chén shǐ
chén xìng
chén shì
chén lǔ
chén lǐ
chén yì
chén gōng
chén fú
chén lì
chén niè
chén chén
chén fù
chén dào
chén mín
guì xìng
shuāng xìng
chén xìng
dà xìng
shàng xìng
qiáng xìng
zhū xìng
zhào xìng
wài xìng
cháng xìng
jiǎ xìng
liǎng xìng
běn xìng
hēi xìng
cì xìng
gāo xìng
fù xìng
wéi xìng
bīn xìng
shì xìng
yì xìng
bié xìng
chū xìng
gé xìng
yì xìng
guǐ xìng
guó xìng
háo xìng
dá xìng
mào xìng
gāi xìng
míng xìng
jiàn xìng
hé xìng
yán xìng
tóng xìng
bā xìng
zhèng xìng
zhòng xìng
xiǎo xìng
cáo xìng
dài xìng
dǐng xìng
wàng xìng
èr xìng
jiǔ xìng
sì xìng
qióng xìng
wàn xìng
zhǒng xìng
hàn xìng
dān xìng
qún xìng
bǎi xìng
shì xìng
shù xìng
gōng xìng
zūn xìng
jiù xìng
jùn xìng
⒈ 群臣百姓。
引汉陆贾《新语·无为》:“夫王者之都,南面之君,臣姓之所取法。”
臣chén(1)(名)君主时代的官吏;有时也包括百姓:君~。(2)(名)官吏对皇帝上书或说话时的自称。
姓读音:xìng姓xìng(1)(名)表明家族的字:~名。(2)(动)姓是…;以…为姓:他~王。