huán yùn
huán tīng
huán tiào
huán jiào
huán bài
huán cù
huán zhū
huán dāo
huán cǎo
huán yūn
huán shì
huán gēng
huán lì
huán jù
huán xuán
huán yǐn
huán jiāo
huán qiú
huán zhōu
huán rén
huán niǔ
huán chéng
huán bǐng
huán jué
huán pèi
huán cuì
huán pín
huán zhì
huán jù
huán huán
huán shí
huán mù
huán rào
huán rào
huán yíng
huán zhōu
huán xíng
huán lín
huán xiě
huán yōng
huán jù
huán qì
huán yuán
huán yè
huán gǒu
huán zi
huán tīng
huán qū
huán liè
huán zhèn
huán wò
huán hǎi
huán dié
huán yǎn
huán bì
huán táo
huán jié
huán gōu
huán tú
huán qiū
huán jiè
huán rào
huán zhuǎn
huán qián
huán shān
huán liáo
huán xiàng
huán chèn
huán xiàn
huán jí
huán gù
huán pèi
huán yǔ
huán guī
huán ná
huán kàn
huán zhǔ
huán sù
huán jié
huán qǔ
huán jī
huán shí
huán liè
huán yū
huán shū
huán tāo
huán tiàn
huán guī
huán shēng
huán fú
huán sì
huán fú
huán bì
huán gōng
huán jī
huán gǒng
huán hé
huán yì
huán qǔ
huán wèi
huán shì
huán tiào
huán huí
huán kūn
huán jiē
huán pò
huán dú
huán liú
huán lián
huán lín
huán shēn
huán bào
huán bī
huán zhǔ
huán zā
huán suì
huán chuàn
huán jū
huán cùn
huán yù
huán zhé
huán tiān
huán zuò
huán zhàng
huán shǔ
huán gāng
huán bǎ
huán shé
huán yóu
huán kòu
huán bù
huán zā
huán fù
huán dǔ
huán jí
huán gù
huán suǒ
huán bù
huán ná
huán nèi
huán biān
huán fēng
huán lù
huán zhuó
huán shuǐ
huán shǒu
huán lǐ
huán nì
huán zhì
huán féi
huán bǎo
huán zuàn
huán lùn
huán hù
huán zhōng
huán hài
huán jìng
⒈ 两种玉制的耳饰。环,耳环。瑱,冠冕上的塞耳之玉。
引《国语·吴语》:“鼓而行之,至於军,斩有罪以徇。曰:‘莫如此以环瑱通相问也。’”
韦昭注:“环,金玉之环。瑱,塞耳也。”
⒉ 泛指首饰。
引《战国策·齐策四》:“北宫之女婴儿子无恙耶?彻其环瑱,至老不嫁,以养父母。是皆率民而出於孝情者也。”
清薛福成《庸盦笔记·幽怪一·汉宫老婢》:“后自守寡以来,撤环瑱,去簪珥,屏脂粉。”
环huán(1)(名)(~儿)环子:耳~|花~|铁~。(2)(名)环节:基本一~|关键一~。(3)(动)围绕:~绕|~球|~城公路。(4)(Huán)姓。
瑱读音:tiàn,zhèn[ tiàn ]1. 古人冠冕上垂在两侧的装饰物,用玉、石、贝等制成。
2. 美玉:“荣重馈兼金,巡华过盈瑱。”
3. 古通“填”,填充:“金精玉英瑱其里。”