huán fù
huán gǒu
huán yè
huán lùn
huán suǒ
huán qǔ
huán rào
huán tīng
huán dǔ
huán gōng
huán sì
huán ná
huán zhuó
huán pèi
huán lián
huán jí
huán tiàn
huán jù
huán liè
huán xiàn
huán zhōng
huán kòu
huán kàn
huán shān
huán gǒng
huán xíng
huán kūn
huán hù
huán zhèn
huán lù
huán dāo
huán niǔ
huán yǐn
huán liè
huán tīng
huán suì
huán biān
huán zuò
huán qū
huán guī
huán liáo
huán jìng
huán qǔ
huán yǔ
huán yì
huán bù
huán yùn
huán jié
huán zuàn
huán jiè
huán sù
huán jù
huán huí
huán zi
huán hǎi
huán shí
huán cùn
huán cǎo
huán tāo
huán shuǐ
huán zhǔ
huán zā
huán bǐng
huán huán
huán shì
huán hài
huán yǎn
huán qiū
huán shì
huán zhū
huán gù
huán zhǔ
huán shū
huán qiú
huán bào
huán gù
huán pín
huán lín
huán jū
huán gāng
huán rén
huán nì
huán yū
huán shǒu
huán shé
huán bì
huán jié
huán chéng
huán jù
huán gōu
huán qián
huán bì
huán lì
huán pò
huán shēng
huán guī
huán pèi
huán zhì
huán rào
huán fēng
huán zhuǎn
huán wèi
huán yù
huán jué
huán yíng
huán qì
huán xiàng
huán jí
huán liú
huán nèi
huán ná
huán jī
huán hé
huán bǎ
huán shí
huán yūn
huán féi
huán shǔ
huán zā
huán jiāo
huán yóu
huán xuán
huán tiào
huán shēn
huán jī
huán chuàn
huán lín
huán cuì
huán zhōu
huán tiān
huán tiào
huán lǐ
huán bù
huán bī
huán dú
huán wò
huán zhé
huán zhōu
huán gēng
huán fú
huán xiě
huán mù
huán cù
huán zhì
huán yuán
huán jiē
huán dié
huán jiào
huán fú
huán zhàng
huán rào
huán tú
huán yōng
huán táo
huán chèn
huán bài
huán bǎo
fǔ shū
nèi shū
chén shū
hù shū
dòu shū
xuán shū
kuí shū
mén shū
dān shū
yáo shū
shù shū
wò shū
dōng shū
cān shū
hào shū
huáng shū
yán shū
líng shū
róng shū
tiān shū
mì shū
huà shū
jiè shū
quān shū
gān shū
bì shū
qián shū
zhōng shū
mì shū
juàn shū
xī shū
shén shū
ào shū
shéng shū
èr shū
huò shū
diàn shū
xuán shū
chí shū
wàn shū
jì shū
huán shū
dēng shū
sāng shū
jūn shū
niǔ shū
⒈ 古星名。摄提的别名。
引清厉荃《事物异名录·乾象·星》:“《荆州星占》:‘摄提,一名环枢,一名闕兵。’”
⒉ 泛指天象,天道。
引唐权德舆《唐故中岳宗元先生吴尊师集序》:“或遐想理古,以哀世道;或磅礴万象,用冥环枢。稽性命之纪,达人事之变。”
⒊ 比喻枢密使。 唐宋时执掌军政要务。
引宋王珪《文彦博授枢密使改赐功臣制》:“天极环枢,上通帝位之座;神兵会府,内严师律之谋。”
环huán(1)(名)(~儿)环子:耳~|花~|铁~。(2)(名)环节:基本一~|关键一~。(3)(动)围绕:~绕|~球|~城公路。(4)(Huán)姓。
枢读音:shū枢shū(1)(名)门上的转轴。(2)(名)枢纽;重要的部分;起决定性作用的部分。