dé zhī
liáng zhī
gōng zhī
fēng zhī
guàn zhī
xiòng zhī
bǐng zhī
chá zhī
chān zhī
shuō zhī
běn zhī
gào zhī
dōu zhī
tōng zhī
liào zhī
jī zhī
shén zhī
xīn zhī
ān zhī
zǎo zhī
xīn zhī
qǐ zhī
cái zhì
zhì zhī
shú zhī
jǐ zhī
yú zhī
ruì zhī
quán zhī
yān zhī
rěn zhī
sì zhī
wèi zhī
zhēng zhī
wǔ zhī
cān zhī
chuài zhī
gù zhī
fǎng zhī
gāo zhī
chū zhī
nì zhī
yù zhī
jué zhī
dào zhī
mù zhī
yǔ zhī
dú zhī
xiāng zhī
chì zhī
jué zhī
bǎi zhī
kuí zhī
guǎ zhī
shì zhī
shēn zhī
qì zhī
hòu zhī
hán zhī
liàng zhī
jié zhī
biàn zhī
sù zhī
fēng zhī
shòu zhī
shè zhī
qīn zhī
jiàn zhī
cū zhī
zhòng zhī
juàn zhī
ēn zhī
jiàn zhī
kě zhī
tàn zhī
nì zhī
ān zhī
tǐ zhī
shèng zhī
qíng zhī
zì zhī
xíng zhī
xū zhī
zhì zhī
guān zhī
qiú zhī
dí zhī
gǎn zhī
shí zhī
jí zhī
guò zhī
dié zhī
shú zhī
wú zhī
zhōu zhī
liǎo zhī
wèn zhī
huò zhī
gé zhī
wēi zhī
guì zhī
xuán zhī
xiǎo zhī
cái zhī
dá zhī
wú zhī
bào zhī
rèn zhī
lǐ zhī
ruì zhì
kuī zhī
shěn zhī
bèi zhī
tóng zhī
zhēn zhī
xiān zhī
míng zhī
jiǎng zhī
qián zhī
bēi zhī
yù zhī
bù zhī
dòng zhī
jiù zhī
sù zhī
biàn zhī
shǎng zhī
suǒ zhī
yì zhī
huí zhī
huà zhī
péng zhī
犹与闻。
预先知晓。
⒈ 犹与闻。
引《左传·襄公二十七年》:“﹝公孙免餘﹞对曰:‘臣杀之,君勿与知。’乃与公孙无地、公孙臣谋,使攻宁氏。”
《国语·晋语二》:“重耳、夷吾与知共君之事。”
⒉ 预先知晓。
引《史记·老子韩非列传》:“夫贵人得计而欲自以为功,説者与知焉,则身危。”
张守节正义:“人主先得其计己功,説者知前发其踪跡,身必危亡。”
1. 和,跟:正确与错误。与虎谋皮。生死与共。
2. 给:赠与。与人方便。
3. 交往,友好:相与。与国(相互交好的国家)。
4. 〔与其〕比较连词,常跟“不如”、“宁可”连用。
5. 赞助,赞许:与人为善。
知读音:zhī,zhì[ zhī ]1. 晓得,明了:知道。知名(著名)。知觉(有感觉而知道)。良知。知人善任。温故知新。知难而进。知情达理。
2. 使知道:通知。知照。
3. 学识,学问:知识,求知。无知。
4. 主管:知县(旧时的县长)。知府。知州。知宾(指主管招待宾客的人。亦称“知客”)。
5. 彼此了解:相知。知音。知近。
6. 彼此了解、交好的人:故知(老朋友)。