jiā yì
jiā xiǎng
jiā ǒu
jiā zǎo
jiā xiǎng
jiā zhèng
jiā zhòng
jiā ruì
jiā zhǐ
jiā liàng
jiā mǐn
jiā cì
jiā xī
jiā yuè
jiā sòng
jiā cài
jiā jǐng
jiā róng
jiā zhì
jiā xīn
jiā píng
jiā shí
jiā zhēn
jiā gōng
jiā jì
jiā zé
jiā yǔ
jiā wèn
jiā zhǐ
jiā kuàng
jiā hào
jiā shì
jiā róng
jiā zhuàn
jiā lián
jiā ǒu
jiā yīn
jiā zhì
jiā huì
jiā yóu
jiā suì
jiā lìng
jiā kè
jiā shēng
jiā huà
jiā zé
jiā shǎng
jiā yìng
jiā xūn
jiā lǐ
jiā kè
jiā yàn
jiā shù
jiā fú
jiā shì
jiā mào
jiā zǔ
jiā guā
jiā nà
jiā bì
jiā yàn
jiā dé
jiā zhēn
jiā yǐng
jiā shū
jiā guǒ
jiā jí
jiā cí
jiā cǎo
jiā yuè
jiā hǎo
jiā zhuàng
jiā yǔ
jiā shū
jiā shǔ
jiā huì
jiā cǎi
jiā yòu
jiā shū
jiā lǜ
jiā hēng
jiā zhāo
jiā lì
jiā zhì
jiā dá
jiā xiǎng
jiā wán
jiā shì
jiā tàn
jiā yú
jiā yuàn
jiā shí
jiā yáo
jiā jiǎng
jiā rì
jiā xuǎn
jiā péng
jiā tán
jiā zhēn
jiā jì
jiā mó
jiā biǎo
jiā fáng
jiā xiàn
jiā qì
jiā shí
jiā lín
jiā xiáng
jiā shàn
jiā lè
jiā gǔ
jiā fú
jiā shī
jiā dùn
jiā dào
jiā zhì
jiā yǎng
jiā jù
jiā yú
jiā shèng
jiā dùn
jiā jiǎng
jiā chén
jiā qìng
jiā wèi
jiā zhǒng
jiā cái
jiā shēng
jiā jié
jiā mù
jiā shàng
jiā móu
jiā hé
jiā bīn
jiā wèi
jiā nián
jiā yè
jiā yì
jiā sù
jiā xiàng
jiā jué
jiā zhí
jiā wén
jiā shì
jiā biān
jiā miáo
jiā yōng
jiā huàn
jiā lǐ
jiā láo
jiā xiū
jiā hào
jiā xiān
jiā liáng
jiā míng
jiā zuò
jiā yàn
jiā yù
jiā yán
jiā xǔ
jiā lù
jiā xùn
jiā huáng
jiā jiàn
jiā xùn
jiā huì
jiā yáo
jiā yǒu
jiā yù
jiā jìng
jiā qī
jiā mìng
jiā huì
jiā yì
jiā suì
jiā mù
jiā liáng
jiā qù
jiā yì
jiā shù
jiā jǔ
jiā shí
jiā xǔ
jiā féi
jiā zhào
jiā kuàng
jiā lài
jiā lì
jiā shāng
jiā yù
jiā shēng
jiā yú
jiā miǎn
jiā xǐ
jiā qiǎo
jiā yù
jiā yí
jiā chǒng
jiā chēng
jiā měi
jiā shàn
jiā yùn
jiā suì
⒈ 亦作“嘉穗”。茁壮饱满的禾穗。
引晋葛洪《抱朴子·勖学》:“五刑厝而颂声作,和气洽而嘉穟生,不亦休哉!”
晋陶潜《酬刘柴桑》诗:“新葵鬱北墉,嘉穟养南畴。”
唐王棨《多稼如云赋》:“几多嘉穗,高低稍类於垂天;无限芳田,远近有同於抱石。”
宋陆游《过邻家》诗:“嘉穟连云无水旱,齐民转壑自酸辛。”
嘉jiā(1)(形)美好:~宾|~礼(婚礼)。(2)(动)夸奖;赞许:~奖|~纳(赞许采纳)|其志可~。(3)(Jiā)姓。
穟读音:suì1.〔穟穟〕禾穗饱满的样子。
2.禾穗上的芒须。
3.同“穗”。