jiā guā
jiā shū
jiā cǎo
jiā lù
jiā měi
jiā wèi
jiā yōng
jiā xiǎng
jiā yǔ
jiā liàng
jiā jǐng
jiā yí
jiā cài
jiā jì
jiā shí
jiā lì
jiā zhèng
jiā zhì
jiā dùn
jiā wén
jiā shǔ
jiā lián
jiā shí
jiā shù
jiā míng
jiā róng
jiā zhuàn
jiā yù
jiā mǐn
jiā nián
jiā miǎn
jiā jì
jiā shēng
jiā lì
jiā xùn
jiā shì
jiā shēng
jiā zhēn
jiā hào
jiā tàn
jiā xǐ
jiā zhǐ
jiā zé
jiā huàn
jiā yàn
jiā sòng
jiā zǔ
jiā zuò
jiā ruì
jiā xiū
jiā ǒu
jiā hào
jiā cái
jiā biǎo
jiā huì
jiā lìng
jiā mù
jiā yì
jiā féi
jiā xuǎn
jiā cì
jiā qìng
jiā shēng
jiā xiáng
jiā shì
jiā yáo
jiā péng
jiā xī
jiā jù
jiā lài
jiā yòu
jiā yù
jiā bīn
jiā dá
jiā xiǎng
jiā yù
jiā yàn
jiā shù
jiā gǔ
jiā shāng
jiā dé
jiā xiàng
jiā shí
jiā yuè
jiā hé
jiā huà
jiā shàng
jiā shī
jiā shì
jiā wèi
jiā zhì
jiā chēng
jiā cǎi
jiā cí
jiā lǐ
jiā yú
jiā dùn
jiā lín
jiā fú
jiā mào
jiā chén
jiā zhuàng
jiā jiǎng
jiā jǔ
jiā hēng
jiā shí
jiā miáo
jiā zhǐ
jiā shǎng
jiā zhào
jiā mó
jiā zé
jiā yǒu
jiā jié
jiā kè
jiā chǒng
jiā jìng
jiā láo
jiā tán
jiā shèng
jiā lǜ
jiā yú
jiā zhì
jiā jiǎng
jiā zhí
jiā liáng
jiā qiǎo
jiā suì
jiā hǎo
jiā yàn
jiā fáng
jiā yán
jiā yīn
jiā qù
jiā jí
jiā kè
jiā shàn
jiā xùn
jiā wán
jiā zhì
jiā yú
jiā lè
jiā bì
jiā huì
jiā yè
jiā zhǒng
jiā yuàn
jiā zhāo
jiā yóu
jiā nà
jiā suì
jiā qī
jiā lǐ
jiā dào
jiā zhòng
jiā yù
jiā róng
jiā suì
jiā yì
jiā guǒ
jiā kuàng
jiā kuàng
jiā yùn
jiā wèn
jiā píng
jiā huì
jiā sù
jiā shàn
jiā gōng
jiā shū
jiā xīn
jiā yì
jiā xiān
jiā qì
jiā huì
jiā jué
jiā xūn
jiā yì
jiā biān
jiā zǎo
jiā yáo
jiā móu
jiā mù
jiā ǒu
jiā yǎng
jiā xiàn
jiā rì
jiā yìng
jiā xǔ
jiā yǔ
jiā shū
jiā liáng
jiā mìng
jiā shì
jiā jiàn
jiā zhēn
jiā xiǎng
jiā xǔ
jiā yǐng
jiā yuè
jiā zhēn
jiā huáng
jiā fú
jiā lián
xīn lián
gōng lián
bái lián
yù lián
kū lián
jiǎn lián
bì lián
xuě lián
mù lián
shí lián
chǔ lián
mǎ lián
xiāng lián
hàn lián
cuì lián
fǎ lián
cùn lián
shuǐ lián
shuāng lián
guī lián
shuì lián
hóng lián
fū lián
jīn lián
wáng lián
mù lián
cǎi lián
qīng lián
bǎo lián
qiū lián
yuè lián
liú lián
⒈ 一茎多花之莲。古代以之为祥瑞的象征。
引《宋书·符瑞志下》:“泰始五年六月甲子,嘉莲生湖熟,南臺侍御史竺曾度以闻。”
明田艺蘅《留青日札·瑞莲池二女》:“元末施州向氏谭氏二女相与濯手于仙女池,遂生嘉莲。”
嘉jiā(1)(形)美好:~宾|~礼(婚礼)。(2)(动)夸奖;赞许:~奖|~纳(赞许采纳)|其志可~。(3)(Jiā)姓。
莲读音:lián莲lián(名)草木植物;坐在浅水中;花淡红或白色。地下茎叫藕;种子叫莲子;都可以吃。也叫荷、芙蓉、芙蕖(qú)。