suǒ chú
suǒ zhī
suǒ nǐ
suǒ xiàng
suǒ yǐ
suǒ sī
suǒ wéi
suǒ huān
suǒ jū
suǒ yī
suǒ xìng
suǒ yóu
suǒ shàn
suǒ shì
suǒ bù
suǒ suǒ
suǒ shì
suǒ shǔ
suǒ qīn
suǒ yǒu
suǒ shì
suǒ zhī
suǒ chǔ
suǒ yòng
suǒ zhǎng
suǒ yí
suǒ guī
suǒ tú
suǒ yè
suǒ qī
suǒ zì
suǒ zài
suǒ nán
suǒ hé
suǒ wèi
suǒ hòu
suǒ cóng
suǒ jiàn
suǒ zhí
suǒ xīn
suǒ jí
suǒ zhǐ
suǒ shì
suǒ rú
suǒ yāng
suǒ chū
suǒ yì
suǒ tǐ
suǒ quán
suǒ zhì
suǒ shēng
suǒ de
suǒ cún
zōng xiàng
qū xiàng
hé xiàng
zhèng xiàng
zěn xiàng
sī xiàng
qǐng xiàng
hù xiàng
duì xiàng
huái xiàng
zhuǎn xiàng
cháo xiàng
qí xiàng
qí xiàng
cè xiàng
qǐ xiàng
guī xiàng
nài xiàng
zǒu xiàng
qīng xiàng
qù xiàng
qù xiàng
liú xiàng
mù xiàng
qīng xiàng
fēng xiàng
cí xiàng
jìn xiàng
yǒu xiàng
háng xiàng
xīn xiàng
huí xiàng
dòng xiàng
diào xiàng
zhēng xiàng
jìng xiàng
lián xiàng
bèi xiàng
fù xiàng
zòng xiàng
chéng xiàng
lǐ xiàng
běi xiàng
fāng xiàng
xī xiàng
jiā xiàng
yī xiàng
sì xiàng
huán xiàng
bǐng xiàng
dǔ xiàng
xī xiàng
wú xiàng
héng xiàng
xìng xiàng
shū xiàng
jīn xiàng
tuí xiàng
guī xiàng
suǒ xiàng
fǎn xiàng
mí xiàng
liú xiàng
zhì xiàng
dú xiàng
qí xiàng
qián xiàng
jī xiàng
jìng xiàng
nì xiàng
lù xiàng
yì xiàng
ài xiàng
miàn xiàng
dǎo xiàng
piān xiàng
nán xiàng
fú xiàng
dìng xiàng
xī xiàng
shí xiàng
nèi xiàng
xiāng xiàng
dōng xiàng
zhè xiàng
谓所指向的地方。
犹(好工具.)去向。
⒈ 谓所指向的地方。
引汉蔡琰《悲愤诗》:“猎野围城邑,所向悉破亡。”
唐杜甫《房兵曹胡马》诗:“所向无空濶,真堪託死生!”
⒉ 犹去向。
引《太平广记》卷一九四引唐裴铏《传奇·聂隐娘》:“及夜,果失隐娘所向。”
《太平广记》卷一九四引唐裴铏《传奇·聂隐娘》:“刘使人寻之,不知所向。”
1. 处,地方:住所。哨所。场所。处所。
2. 机关或其他办事的地方的名称:研究所。派出所。
3. 量词,指房屋:一所四合院。
4. 用在动词前,代表接受动作的事物:所部(所率领的部队)。所谓(a.所说的;b.某些人所说的,含不承认意)。无所谓(不关紧要,不关心)。所有。各尽所能。所向无敌。有所不为而后可以有为。
5. 用在动词前,与前面的“为”或“被”字相应,表示被动的意思:为人所敬。
6. 姓。
向读音:xiàng向(1)(名)方向:志~|风~。(2)(动)对着;特指脸或正面对着:~阳|面~|相~而行。(3)(动)〈书〉将近;接近:~晓雨止。(4)(动)偏袒:别老~着他。(5)(介)表示动作的方向:~前看|~先进人物学习。(6)(名)姓。向xiàng(副)一向;从来:~有研究|~无此例。