huái xiàng
yī xiàng
xī xiàng
jī xiàng
bèi xiàng
nán xiàng
zōng xiàng
lǐ xiàng
qí xiàng
fǎn xiàng
lù xiàng
fēng xiàng
jìn xiàng
cè xiàng
qǐ xiàng
dòng xiàng
xiāng xiàng
qǐng xiàng
zhì xiàng
qí xiàng
miàn xiàng
mí xiàng
jiā xiàng
guī xiàng
dìng xiàng
zhè xiàng
tuí xiàng
sī xiàng
hù xiàng
dú xiàng
nì xiàng
xìng xiàng
piān xiàng
zǒu xiàng
zhèng xiàng
huán xiàng
jìng xiàng
qù xiàng
fù xiàng
xī xiàng
suǒ xiàng
qù xiàng
cháo xiàng
héng xiàng
qīng xiàng
qū xiàng
xīn xiàng
jīn xiàng
zhuǎn xiàng
dǎo xiàng
xī xiàng
nài xiàng
běi xiàng
chéng xiàng
zòng xiàng
ài xiàng
liú xiàng
qián xiàng
zhēng xiàng
mù xiàng
lián xiàng
guī xiàng
sì xiàng
duì xiàng
cí xiàng
huí xiàng
qīng xiàng
shū xiàng
liú xiàng
wú xiàng
qí xiàng
háng xiàng
bǐng xiàng
fāng xiàng
yǒu xiàng
shí xiàng
zěn xiàng
dōng xiàng
yì xiàng
nèi xiàng
diào xiàng
hé xiàng
fú xiàng
dǔ xiàng
jìng xiàng
⒈ 西汉刘歆及其父刘向的合称。
引隋王通《中说·天地》:“使范寧不尽美于《春秋》, 歆向之罪也。”
阮逸注:“刘向理《穀梁》, 刘歆好《左氏》,各守一家而不能贯圣经之本,是古学之罪也。”
宋欧阳修《答梅圣俞寺丞见寄》诗:“词章尽崔蔡,论议皆歆向。”
宋陈师道《与鲁直书》:“正夫有幼子明诚,颇好文义,每遇苏黄文诗,虽半简数字,必録藏,以此失好於父,几如小邪矣。迺知歆向无足怪者。”
歆xīn(动)羡慕。
向读音:xiàng向(1)(名)方向:志~|风~。(2)(动)对着;特指脸或正面对着:~阳|面~|相~而行。(3)(动)〈书〉将近;接近:~晓雨止。(4)(动)偏袒:别老~着他。(5)(介)表示动作的方向:~前看|~先进人物学习。(6)(名)姓。向xiàng(副)一向;从来:~有研究|~无此例。