zhāng shēng
zhāng guǒ
zhāng bā
zhāng bǎng
zhāng cháo
zhāng dǎn
zhāng yàn
zhāng tuàn
zhāng luo
zhāng jūn
zhāng hù
zhāng mù
zhāng fēi
zhāng xún
zhāng yáng
zhāng shì
zhāng huáng
zhāng tiē
zhāng méi
zhāng lǎo
zhāng zhī
zhāng huáng
zhāng wáng
zhāng zhì
zhāng liǔ
zhāng yán
zhāng hán
zhāng chén
zhāng zhào
zhāng kǒu
zhāng fēng
zhāng chí
zhāng shè
zhāng sān
zhāng zuǐ
zhāng cǎi
zhāng diān
zhāng liè
zhāng shì
zhāng kāi
zhāng pì
zhāng shì
zhāng lì
zhāng chì
zhāng bǐng
zhāng zhǔ
zhāng zhì
zhāng hú
zhāng zhì
zhāng lù
zhāng hóng
zhāng zhōu
zhāng huáng
zhāng zhān
zhāng shì
zhāng tiān
zhāng sè
zhāng guà
zhāng xī
zhāng wàng
zhāng jīng
zhāng běn
zhāng qù
zhāng guāi
zhāng dào
zhāng zhé
zhāng bǔ
zhāng gù
zhāng nǚ
zhāng cài
zhāng móu
zhāng huò
zhāng jīng
zhāng gǒng
zhāng zhù
zhāng gōng
zhāng guān
zhāng jí
zhāng bǎng
zhāng shì
zhāng jiě
zhāng dà
zhāng jiàn
zhāng zì
zhāng xián
zhāng fàn
zhāng dǎ
zhāng chǔ
zhāng tuò
zhāng zhì
zhāng chí
dǎo diān
miǎo diān
bēng diān
qīng diān
shī diān
kuáng diān
dà diān
wēi diān
yǔn diān
yǔn diān
féng diān
jiǔ diān
fú diān
mǐ diān
fàng diān
huī diān
fù diān
fù diān
jiù diān
jì diān
lián diān
jī diān
fēng diān
ái diān
zhāng diān
shū diān
láng diān
yǔn diān
tóng diān
fān diān
huá diān
dǐng diān
ruì diān
bó diān
céng diān
cú diān
zēng diān
shěn diān
shān diān
biāo diān
fā diān
zǔ diān
duò diān
shuǎ diān
fān diān
wú diān
pì diān
bái diān
jí diān
zhì diān
相传唐著名草书家(.好工具)张旭醉后往往有颠狂之态,故人称张颠。
⒈ 相传唐著名草书家张旭醉后往往有颠狂之态,故人称张颠。
引唐李白《草书歌行》:“张颠老死不足数,我师此义不师古。”
唐张怀瓘《书断·张旭》:“饮醉,輒草书,挥毫大呼,以头揾水墨中,天下呼为张颠。”
《旧唐书·文苑传中·贺知章》:“旭善草书,而好酒,每醉后号呼狂走,索笔挥洒,变化无穷,若有神助,时人号为张颠。”
唐代书法家张旭的别名。参见「张旭」条。
张zhāng(1)基本义:(动)使合拢的东西分开或使紧缩的东西放开。(2)(动)陈设;铺排:~灯结彩|大~筵席。(3)(动)扩大;夸张:虚~声势。(4)(动)看;望:东~西望。(5)(动)旧时商店开业:新~|开~。(6)(量)与成张的事物搭配:两~纸|三~床|一~嘴|一~弓。(7)(名)二十八宿之一。(8)(Zhānɡ)姓。
颠读音:diān颠diān(1)(名)头顶。(2)(名)高而直立的东西的顶:树~。(3)(动)颠簸:车~得厉害。(4)(动)跌倒:~覆。(5)(动)〈方〉跳起来跑:连跑带~。