zhāng fēi
zhāng jí
zhāng jiàn
zhāng yáng
zhāng xī
zhāng shì
zhāng jiě
zhāng hóng
zhāng lǎo
zhāng jīng
zhāng móu
zhāng zuǐ
zhāng guāi
zhāng cǎi
zhāng huáng
zhāng dào
zhāng bǔ
zhāng chí
zhāng shēng
zhāng xián
zhāng dǎn
zhāng zhù
zhāng zhī
zhāng guà
zhāng kāi
zhāng hán
zhāng zhì
zhāng wáng
zhāng lù
zhāng zhān
zhāng yàn
zhāng gōng
zhāng zhǔ
zhāng gǒng
zhāng chén
zhāng liǔ
zhāng chí
zhāng zhì
zhāng hù
zhāng nǚ
zhāng huò
zhāng fēng
zhāng bǎng
zhāng guǒ
zhāng hú
zhāng zhì
zhāng tuò
zhāng huáng
zhāng dà
zhāng chì
zhāng zhào
zhāng tiē
zhāng shì
zhāng jūn
zhāng bā
zhāng luo
zhāng pì
zhāng jīng
zhāng cài
zhāng chǔ
zhāng tuàn
zhāng běn
zhāng sān
zhāng sè
zhāng mù
zhāng liè
zhāng qù
zhāng xún
zhāng méi
zhāng zhì
zhāng huáng
zhāng diān
zhāng bǐng
zhāng shì
zhāng shì
zhāng gù
zhāng zì
zhāng cháo
zhāng zhōu
zhāng lì
zhāng tiān
zhāng kǒu
zhāng shì
zhāng guān
zhāng bǎng
zhāng shè
zhāng fàn
zhāng yán
zhāng wàng
zhāng dǎ
zhāng zhé
téng bǎng
chūn bǎng
yù bǎng
tiě bǎng
fù bǎng
huáng bǎng
bái bǎng
yín bǎng
bān bǎng
bēi bǎng
pái bǎng
qíng bǎng
jiǔ bǎng
shǔ bǎng
qí bǎng
jiě bǎng
gē bǎng
xuè bǎng
shí bǎng
biǎn bǎng
bēi bǎng
yī bǎng
mén bǎng
ruǐ bǎng
luò bǎng
qíng bǎng
cān bǎng
jiē bǎng
tián bǎng
huáng bǎng
sàng bǎng
mǎi bǎng
chū bǎng
qiū bǎng
shǒu bǎng
hóng bǎng
zhào bǎng
fā bǎng
yāng bǎng
wén bǎng
biāo bǎng
lòu bǎng
jīn bǎng
bó bǎng
táng bǎng
běi bǎng
mù bǎng
hǔ bǎng
tí bǎng
biāo bǎng
zhāng bǎng
tóng bǎng
chī bǎng
jiǎ bǎng
ēn bǎng
yú bǎng
zhāi bǎng
diào bǎng
xiā bǎng
shī bǎng
duǎn bǎng
liǎng bǎng
fàng bǎng
zhōng bǎng
lǚ bǎng
xiāng bǎng
zuǒ bǎng
guà bǎng
diàn bǎng
qiāo bǎng
xuán bǎng
míng bǎng
bǎn bǎng
wú bǎng
zhǎng bǎng
bèi bǎng
yǐ bǎng
gāo bǎng
dēng bǎng
lóng bǎng
tōng bǎng
yù bǎng
张榜zhāngbǎng
(1) 张贴公告和榜文
例张榜纳士英post a notice⒈ 亦作“张牓”。张贴文告。
引《资治通鉴·后唐潞王清泰元年》:“潞王已处处张榜,不若归俟教令。”
宋梅尧臣《较艺将毕和禹玉》:“夜闻相府催张牓,晚听都堂议奏中。”
清黄六鸿《福惠全书·保甲·功罪》:“张榜城乡保甲。”
张贴告示。
张zhāng(1)基本义:(动)使合拢的东西分开或使紧缩的东西放开。(2)(动)陈设;铺排:~灯结彩|大~筵席。(3)(动)扩大;夸张:虚~声势。(4)(动)看;望:东~西望。(5)(动)旧时商店开业:新~|开~。(6)(量)与成张的事物搭配:两~纸|三~床|一~嘴|一~弓。(7)(名)二十八宿之一。(8)(Zhānɡ)姓。
榜读音:bǎng[ bǎng ]1. 张贴出来的文告或名单:榜帖(官府的公告)。红榜。张榜。光荣榜。榜文。发榜。榜眼(科举时代称殿试考取一甲第二名的人)。榜书(原指写在宫阙门额上的大字,后泛指招牌一类的大型字)。