dù èr
dù hēi
dù qiū
dù qì
dù yóu
dù mǎ
dù bì
dù jìn
dù lì
dù héng
dù mò
dù qǔ
dù zhì
dù mǐ
dù lí
dù chù
dù cuī
dù shù
dù yuán
dù kāng
dù cǎo
dù duàn
dù líng
dù zào
dù xì
dù wèi
dù èr
dù tián
dù jué
dù yì
dù zuò
dù lǐ
dù jī
dù dǎng
dù yí
dù fáng
dù kǒu
dù ruò
dù zhòng
dù quán
dù lǜ
dù sè
dù jué
dù gé
dù mù
dù yǔ
dù zhǔ
dù zhuàn
dù yùn
dù mén
dù jiàn
dù bó
dù è
dù mǔ
dù pò
dù duō
dù chǎi
dù wǔ
dù kuí
dù fèi
dù gé
dù wēi
dù gēn
dù yǔ
dù juān
dù fǔ
dù bà
dù xīn
dù jiǔ
dù shī
dù héng
dù jǔ
dù jué
dù bì
dù lián
dù xué
bái zhuàn
hòu zhuàn
zhù zhuàn
mì zhuàn
dù zhuàn
guān zhuàn
gē zhuàn
shù zhuàn
chuàng zhuàn
diāo zhuàn
wěi zhuàn
yì zhuàn
shǐ zhuàn
jié zhuàn
tàn zhuàn
yì zhuàn
diàn zhuàn
zuǎn zhuàn
yǒu zhuàn
biān zhuàn
lùn zhuàn
chāo zhuàn
gǎi zhuàn
shān zhuàn
chì zhuàn
gòu zhuàn
杜撰dùzhuàn
(1) 臆造;虚构
例只恐又是你的杜撰。——《红[.好工具]楼梦》英fabricate;make up⒈ 谓没有根据地编造;虚构。按,此词之源,另有三说:一说为汉田何 (号杜田生 )故事,参阅宋沉作喆《寓简》卷一;一说为南朝梁陶弘景弟子杜道士故事,参阅清洪亮吉《北江诗话》卷五;一说为宋盛度故事,参阅清赵翼《陔馀丛考·杜撰》。
引宋王楙《野客丛书·杜撰》:“杜默为诗,多不合律。故言事不合格者为杜撰……然僕又观俗有杜田、杜园之説,杜之云者,犹言假耳。”
《朱子语类》卷六六:“道理人却説得去,法度却杜撰不得。”
《古今小说·众名姬春风吊柳七》:“这个词……有个一定不移之格。作词者,按格填入,务要字与音协,一些杜撰不得。”
清赵翼《题百体寿字》诗:“就中亦有杜撰笔,世无可证聊相期。”
杨沫《青春之歌》第二部第二四章:“得了,你别闭门造车来杜撰故事吧!”
宋代杜默为诗,多不合律,所以称事不合格者为「杜撰」。见宋.王楙《野客丛书.卷二○.杜撰》。后称无事实根据,凭空捏造、虚构为「杜撰」。
杜dù(1)(名)杜树;即棠梨、杜梨。乔木;苗木常作梨树的砧木。(2)姓。(3)(动)堵塞:防微~渐。
撰读音:zhuàn撰zhuàn(动)著书;写作:~稿|~文|~写|~著|杜~。