dù mǐ
dù fèi
dù jǔ
dù qiū
dù qǔ
dù yùn
dù kāng
dù zào
dù gé
dù sè
dù chù
dù yǔ
dù jué
dù líng
dù lǜ
dù zhòng
dù héng
dù bà
dù zuò
dù wèi
dù mò
dù lián
dù pò
dù ruò
dù jué
dù cǎo
dù bó
dù èr
dù jìn
dù lì
dù hēi
dù xì
dù zhuàn
dù mù
dù jī
dù kuí
dù jué
dù yuán
dù è
dù gēn
dù wǔ
dù fáng
dù xué
dù zhì
dù duō
dù cuī
dù mǎ
dù yí
dù yì
dù juān
dù héng
dù wēi
dù bì
dù yóu
dù shù
dù shī
dù qì
dù dǎng
dù xīn
dù tián
dù yǔ
dù gé
dù chǎi
dù mén
dù lí
dù duàn
dù jiàn
dù bì
dù fǔ
dù mǔ
dù quán
dù kǒu
dù zhǔ
dù jiǔ
dù èr
dù lǐ
sháo héng
huí héng
lián héng
yí héng
sī héng
bī héng
chuān héng
kàng héng
chēng héng
xiāng héng
fù héng
qián héng
qī héng
tí héng
lí héng
sān héng
jiàn héng
zhēng héng
kuí héng
luán héng
yà héng
yù héng
cuò héng
kuí héng
lín héng
cān héng
píng héng
shū héng
qí héng
shī héng
cháng héng
jī héng
quán héng
wàng héng
zhū héng
yáo héng
wā héng
kēng héng
tǔ héng
cháo héng
pǐn héng
kàng héng
tiān héng
chèng héng
cóng héng
zǎi héng
mén héng
ā héng
niǎo héng
chí héng
yī héng
qín héng
jūn héng
dí héng
kēng héng
qí héng
píng héng
yú héng
dēng héng
lǐ héng
wén héng
kàng héng
zhōng héng
yǐ héng
jī héng
hái héng
dù héng
quán héng
jīn héng
gān héng
bǎo héng
xū héng
chén héng
líng héng
qǔ héng
jiāo héng
dù héng
mò héng
dòu héng
yù héng
shuǐ héng
yáng héng
quán héng
zhǔn héng
yōu héng
cōng héng
zhì héng
chē héng
xuán héng
jūn héng
yùn héng
⒈ 亦作“杜蘅”。
⒉ 即杜若。文学作品中常用以比喻君子、贤人。参见“杜若”。
引《楚辞·离骚》:“畦留夷与揭车兮,杂杜衡与芳芷。”
南朝梁江淹《去故乡赋》:“江南之杜蘅兮色以陈,愿使黄鵠兮报佳人。”
唐皮日休《九讽·见逐》:“彼茨菉之丛秽兮,固不能让乎杜衡。”
明李时珍《本草纲目·草三·杜若》﹝释名﹞引苏颂曰:“此草一名杜衡,而草部中品自有杜衡条,即《尔雅》所谓土卤者也。杜若,即《广雅》所谓楚衡者也。其类自别,古人多相杂引用。故《九歌》云:‘采芳洲兮杜若。’《离骚》云:‘杂杜衡与芳芷。’ 王逸辈皆不分别,但云香草,故二名相混。”
清周亮工《有介弱弟中殇赋此慰之》诗:“努力承先绪,芳洲失杜蘅。”
⒊ 马兜铃科。多年生草本。根状茎的节间短,下端集生多数肉质根。叶一二枚,生于茎端。单花顶生。蒴果肉质,具多数黑褐色种子。生于阴湿有腐植质的林下或草丛中。又名杜葵、马蹄香、土细辛、土卤等。
引明李时珍《本草纲目·草二·杜衡》﹝释名﹞:“苏恭曰:‘杜衡叶似葵,形似马蹄,故俗名马蹄香。’ 苏颂曰:‘《尔雅》杜又名土卤,然杜若亦名杜衡,或疑是杜若,而郭璞注云,似葵,当是杜衡也。’”
杜dù(1)(名)杜树;即棠梨、杜梨。乔木;苗木常作梨树的砧木。(2)姓。(3)(动)堵塞:防微~渐。
衡读音:héng衡héng(1)(名)秤杆;泛指称重量的器具。(2)(动)称重量。(3)(动)衡量:~情度理。(4)(Hénɡ)姓。