tiān zāi
dàn zāi
zhūn zāi
sù zāi
zāo zāi
shān zāi
è zāi
duàn zāi
huáng zāi
nǚ zāi
jiù zāi
xiōng zāi
hài zāi
hàn zāi
líng zāi
dōng zāi
shā zāi
piān zāi
lào zāi
kàng zāi
yí zāi
báo zāi
nào zāi
huò zāi
yán zāi
zhāo zāi
hèng zāi
duǒ zāi
fēi zāi
shí zāi
hóng zāi
bì zāi
dāng zāi
è zāi
dǔ zāi
ráng zāi
bèi zāi
diào zāi
chǔ zāi
chóng zāi
fēi zāi
jiǎn zāi
lào zāi
ráng zāi
ráng zāi
zhèn zāi
fú zāi
shòu zāi
nián zāi
hóng zāi
mǐ zāi
zhèn zāi
luàn zāi
dàn zāi
yāo zāi
xiāo zāi
huǒ zāi
xìng zāi
sān zāi
yuán zāi
gǔ zāi
kān zāi
shòu zāi
shuǐ zāi
bīng zāi
chéng zāi
⒈ 亦作“迍灾”。灾难。见“迍灾”。
引《敦煌变文集·维摩诘经讲经文》:“然福祐、息迍灾,各愿归依近法臺。”
《敦煌变文集·目连缘起变文》:“世尊更赐威光便,免教慈母受迍灾。”
宋无名氏《张协状元》戏文第三三出:“久留惟恐惹迍灾。”
明无名氏《白兔记·访友》:“自恨一生无奈,论奔波劳役,受尽迍灾。”
险难灾祸。
迍zhūn(1)(形);形容行路艰难的样子。(2)(形)处境不利;困顿。
灾读音:zāi灾zāi(1)(名)灾害。(2)(名)个人遭遇的不幸:招~惹祸|没病没~。