méi yīng
máo yīng
chǔ yīng
qún yīng
xié yīng
jīng yīng
fēi yīng
cān yīng
qí yīng
jùn yīng
piāo yīng
hóng yīng
tiān yīng
jīng yīng
lǜ yīng
yán yīng
zhòng yīng
dài yīng
rén yīng
yú yīng
yún yīng
jiàng yīng
luò yīng
ā yīng
xióng yīng
hóng yīng
fā yīng
xiá yīng
zǐ yīng
sù yīng
hán yīng
huáng yīng
cāng yīng
nǚ yīng
lán yīng
bì yīng
xiù yīng
fēi yīng
shuāng yīng
é yīng
yuān yīng
fū yīng
hán yīng
shí yīng
cái yīng
lí yīng
cán yīng
zhòng yīng
jīng yīng
cí yīng
jiǔ yīng
wǎn yīng
téng yīng
dàn yīng
jùn yīng
miào yīng
qiū yīng
ruò yīng
mài yīng
xián yīng
liù yīng
ěr yīng
qián yīng
shān yīng
zǐ yīng
qiào yīng
shùn yīng
hào yīng
luò yīng
shēng yīng
xiāng yīng
guī yīng
shì yīng
liú yīng
chūn yīng
huā yīng
sì yīng
fǎng yīng
wén yīng
jīng yīng
háo yīng
mín yīng
dān yīng
qiū yīng
qióng yīng
⒈ 精华;精英。
引五代齐己《因览支使孙中丞看可準大师诗序有寄》诗:“一千篇里选,三百首菁英。”
宋邢昺《<孝经注疏>序》:“採摭菁英,芟去烦乱。”
清龚自珍《题王子梅盗诗图》诗:“菁英贵醖酿,芜蔓宜抉剔。”
金一《文学观》:“三閭弟子,唱吟於湘楚之涯,其菁英益肆於汉,至唐之末叶而醨。”
最杰出优秀的人才。如:「菁英分子」。也作「精英」。
菁jīng(1)(形)菁菁;草木茂盛。(2)(名)菁华;事物最重要最好的部分:去芜存~。
英读音:yīng英yīng(1)(名)〈书〉花:落~缤纷。(2)(名)才能或智慧过人的人:~杰|~豪|~魂。(3)(名)姓。英yīng(名)指英国。