jùn yīng
xián yīng
yú yīng
qiào yīng
jiǔ yīng
yuān yīng
cāng yīng
jīng yīng
wén yīng
xióng yīng
hào yīng
fū yīng
é yīng
cái yīng
wǎn yīng
dài yīng
liú yīng
sù yīng
shì yīng
jīng yīng
máo yīng
qún yīng
rén yīng
huā yīng
háo yīng
qiū yīng
qiū yīng
zhòng yīng
xiá yīng
mín yīng
ruò yīng
lán yīng
lí yīng
hán yīng
piāo yīng
guī yīng
jùn yīng
miào yīng
zhòng yīng
bì yīng
yán yīng
qián yīng
luò yīng
ěr yīng
dàn yīng
shēng yīng
fā yīng
shuāng yīng
qióng yīng
dān yīng
jiàng yīng
chūn yīng
liù yīng
fǎng yīng
hóng yīng
lǜ yīng
mài yīng
méi yīng
fēi yīng
zǐ yīng
cán yīng
qí yīng
shí yīng
fēi yīng
zǐ yīng
xiù yīng
ā yīng
cān yīng
jīng yīng
chǔ yīng
cí yīng
nǚ yīng
xié yīng
tiān yīng
huáng yīng
jīng yīng
shùn yīng
shān yīng
yún yīng
xiāng yīng
luò yīng
téng yīng
hóng yīng
sì yīng
hán yīng
⒈ 《五茎》与《六英》的并称。皆古乐名。
引《周礼·春官·大司乐》:“以乐舞教国子。”
贾公彦疏引《乐纬》:“顓頊之乐曰《五茎》, 帝嚳之乐曰《六英》。”
唐元稹《奉制试乐为御赋》:“非劳辕軛,但布《茎》《英》。”
宋李觏《夜》诗:“举杯期混沌,开卷赏《茎》《英》。”
茎jīng(1)(名)植物体的一部分;由胚芽发展而成;下部和根连接;上部一般都生有叶、花和果实。茎能输送水、无机盐和养料到植物体的各部分去;并有贮存养料和支持枝、叶子、花、果实等生长的作用。常见的有直立茎、缠绕茎、攀援茎、匍匐茎等多种。(2)(名)象茎的东西:阴~|刀~(刀把)|剑~(剑柄)。(3)(量)〈书〉;用于长条形的东西:数~小草|数~白发。
英读音:yīng英yīng(1)(名)〈书〉花:落~缤纷。(2)(名)才能或智慧过人的人:~杰|~豪|~魂。(3)(名)姓。英yīng(名)指英国。