hàn hǎi
hàn hàn
hàn tǎ
hàn shí
hàn jǐng
hàn mǔ
hàn nüè
hàn lóng
hàn huò
hàn zhàn
hàn lù
hàn qíng
hàn dào
hàn lào
hàn cǎo
hàn nián
hàn xiàng
hàn jūn
hàn yāng
hàn kàng
hàn zāi
hàn dào
hàn zuò
hàn jì
hàn bá
hàn jì
hàn qín
hàn sǎn
hàn tián
hàn yún
hàn qiáo
hàn lì
hàn chuán
hàn bīng
hàn lián
hàn huāng
hàn ǒu
hàn gǔ
hàn zī
hàn mái
hàn qì
hàn liǔ
hàn dǎi
hàn qiàn
hàn hàn
hàn léi
hàn yān
hàn jiǎn
hàn duì
hàn lù
hàn dì
hàn gān
lóng kàng
qiān kàng
qiáng kàng
fāng kàng
láng kàng
bù kàng
jiǎo kàng
gāo kàng
jiāo kàng
jiǎo kàng
hàn kàng
jī kàng
fèn kàng
jué kàng
gū kàng
zhòng kàng
jiǎn kàng
qián kàng
ào kàng
lùn kàng
guò kàng
mí kàng
dū kàng
jié kàng
láng kàng
jué kàng
ào kàng
⒈ 大旱。
引晋袁宏《后汉纪·灵帝纪上》:“夫女謁行则谗夫昌,谗夫昌则苞苴通, 殷汤以此自诫,即济於旱亢之灾。”
旱hàn(1)(形)没有降水或降水太少(多跟‘涝’相对):~灾|天~|防~|抗~|庄稼~了。(2)(形)跟水无关的:~烟|~伞。(3)(形)非水田的;陆地上的:~地|~稻|~獭|~船。(4)(形)指陆地交通:~路。
亢读音:kàng,háng,gāng[ kàng ]高的。高亢
高傲、强硬。亢直、不卑不亢
过甚。亢旱、亢奋、亢进