jìng jí
jìng biàn
jìng lù
jìng lì
jìng rán
jìng xí
jìng zhì
jìng tíng
jìng jiē
jìng shěng
jìng xíng
jìng tǐng
jìng zhěn
jìng lún
jìng yì
jìng lǜ
jìng tú
jìng qíng
jìng yú
jìng xiàng
jìng yú
jìng tú
jìng suì
jìng jìng
jìng jié
jìng shè
jìng tíng
jìng dào
jìng jì
jìng cùn
jìng xū
jìng lù
jìng huì
jìng bēn
jìng yào
jìng dù
jìng dòu
jìng zào
jìng qú
jìng sài
jìng jùn
jìng zì
jìng fù
jìng suì
jìng shù
jìng jiè
jìng zhí
jìng liú
jìng qù
jìng chǐ
jìng jié
jìng jué
⒈ 田间道路。
引语本《周礼·地官·遂人》:“凡治野,夫间有遂,遂上有径;十夫有沟,沟上有畛。”
《诗·周颂·噫嘻》“亦服尔耕,十千维耦” 唐孔颖达疏:“一夫之间有通水之遂,广深各二尺也,此遂上即有一步径以通牛马;其十夫有通水之沟,广深各四尺也,此沟上即有一径畛,以通大车。”
清林颐山《经述·释井田一》:“汉魏时井田之制虽亡,其沟洫径畛或有存者。”
径jìng(1)(名)狭窄的道路;小路:山~|曲~。(2)(名)比喻达到目的的方法:捷~|门~。(3)(副)径直:~行办理|~自答复|取道武汉;~回广州。(4)(名)直径的简称:口~|半~|~尺(直径一尺)。
畛读音:zhěn畛zhěn(1)(名)田间小路:~陌。(2)(名)界限:~域。