jìng shěng
jìng bēn
jìng liú
jìng yì
jìng yú
jìng zào
jìng zhěn
jìng zì
jìng jué
jìng zhí
jìng yào
jìng jìng
jìng jiē
jìng dù
jìng jié
jìng lǜ
jìng lún
jìng xū
jìng tíng
jìng sài
jìng suì
jìng fù
jìng yú
jìng tú
jìng jùn
jìng qíng
jìng jiè
jìng shù
jìng xíng
jìng jì
jìng xí
jìng cùn
jìng huì
jìng qù
jìng biàn
jìng tǐng
jìng xiàng
jìng tíng
jìng dòu
jìng jí
jìng shè
jìng tú
jìng jié
jìng lù
jìng qú
jìng lì
jìng suì
jìng zhì
jìng dào
jìng rán
jìng chǐ
jìng lù
qiáng tǐng
jīng tǐng
tiān tǐng
nào tǐng
yīng tǐng
xiù tǐng
jìng tǐng
jùn tǐng
gāng tǐng
yè tǐng
qiān tǐng
biāo tǐng
shēn tǐng
lù tǐng
qí tǐng
kuān tǐng
chuāng tǐng
gū tǐng
xiǎo tǐng
zhí tǐng
qīng tǐng
yìng tǐng
shòu tǐng
sān tǐng
gěng tǐng
jìn tǐng
sī tǐng
bǐ tǐng
fāng tǐng
dǎ tǐng
jīn tǐng
jìng tǐng
lì tǐng
jīng tǐng
jiān tǐng
áng tǐng
shēn tǐng
⒈ 直貌。
引《释名·释船》:“二百斛以下曰艇。艇,挺也。其形径挺,一人二人所乘行也。”
⒉ 引申为戆直。
引《北史·魏收传》:“言之不善,行之不正,鬼执强梁,人囚径挺,幽夺其魄,明夭其命。”
⒊ 犹径庭。参见“径庭”。
引章炳麟《驳中国用万国新语说》:“若欲统一语言,故尽用其语者, 欧洲诸族因与原语无大差违,习之自为径易,其在汉土,排列先后之异,纽母繁简之殊,韵部多寡之分,器物有无之别,两相径挺,此其犖犖大者。”
径jìng(1)(名)狭窄的道路;小路:山~|曲~。(2)(名)比喻达到目的的方法:捷~|门~。(3)(副)径直:~行办理|~自答复|取道武汉;~回广州。(4)(名)直径的简称:口~|半~|~尺(直径一尺)。
挺读音:tǐng1.硬而直:笔~。~立。~然屹立(坚强地直立着)。
2.伸直或凸出(身体或身体的一部分):~胸。~着脖子。
3.勉强支撑:他有病还硬~着上班。
4.特出;杰出:英~。~拔。
5.很:这花~香。他学习~努力。心里~不痛快的。
6.用于机枪。