xū báo
bàng báo
jiàn báo
lǚ báo
qì báo
bǐ bó
yòu báo
yōu báo
píng báo
yáo báo
bì báo
jiǎn báo
xíng báo
yì báo
qí báo
zǐ báo
xuán báo
luò báo
yú báo
jí bó
biǎn báo
qiàn báo
lián báo
pí báo
mìng bó
yīng báo
xiān báo
lún báo
bēi báo
quē báo
lú báo
jiàng báo
kù báo
dàn bó
liáng bó
xī bó
fēi báo
téng báo
hū báo
jǔ báo
jìn báo
xì báo
qiǎn bó
guī báo
jī bó
pēn bó
líng báo
qiào báo
shī báo
qī báo
miǎo báo
wēi bó
xiāng bó
shēn báo
cán báo
ài báo
kè bó
shēn báo
léi báo
wěi báo
bìn báo
dī báo
fú bó
zhuǎn báo
fān báo
xiá báo
pán báo
cháng báo
kōng báo
guǐ báo
héng báo
è bó
mí báo
kùn báo
yú báo
ròu bó
jiǎn báo
lí báo
guǎ bó
jìn báo
shū báo
qiāo bó
bì báo
chí báo
pín báo
yí báo
wěi báo
yín báo
dàn báo
wéi báo
pán báo
yàn báo
dàng báo
tōu báo
chǎn báo
huí báo
chōng báo
gòu báo
pāng báo
fěi bó
jīn báo
jiǎn báo
dān bó
péng bó
jié báo
lì bó
xiàn báo
zhēn báo
chú báo
wán báo
fēn báo
xiá báo
xiǎn báo
qiè báo
lóng báo
qī báo
wén bó
qiǎo báo
pī báo
xuē bó
yǔ báo
liǎn báo
fěi báo
biǎo báo
qiè báo
cuì báo
dé bó
qīn báo
páng báo
lǔ báo
mián bó
yǎn báo
jìn báo
qīng bó
tiāo bó
pēn báo
jì báo
jí báo
piāo báo
pí báo
rì bó
qiào báo
fēi báo
yàn bó
hú báo
tōu báo
lí báo
lín bó
yū báo
mián bó
shē báo
nuò báo
juān báo
cán báo
xiǔ báo
qióng báo
luò báo
cóng báo
zhuō báo
jiāo bó
cāi báo
gé báo
qióng báo
yóu báo
jiān báo
miàn báo
yú báo
lí báo
diāo báo
pī báo
sǔn báo
biān báo
piāo báo
guī báo
xiān báo
yǐ báo
lán báo
lín báo
dǎn bó
hòu bó
sà báo
cóng báo
jiǎn bó
fán báo
xiāo báo
cuì báo
wéi bó
shàn báo
chún báo
wěi báo
què báo
sēn báo
huǐ báo
pēn báo
qīng báo
guān báo
dǐ báo
gǎo báo
piāo báo
suǒ báo
jīng báo
pán báo
yōng báo
shěng báo
cháo báo
fèn báo
huá báo
chī báo
dān báo
jiǎn báo
shuāi báo
hán báo
kè bó
suān báo
àn báo
juàn báo
xuān báo
dān báo
lòu báo
zào báo
菲薄fěibó
(1) 微薄
例莫嫌菲薄,将就吃个儿当点心罢。——《西游记》英shabby;humble(2) 轻视,瞧不起
例不宜妄.自菲薄,引喻失义。——诸葛亮《出师表》英belittle;dispise⒈ 鄙陋。指德才等。常用为自谦之词。
引《楚辞·远游》:“质菲薄而无因兮,焉托乘而上浮。”
王逸注:“质性鄙陋无所因也。”
《史记·孝武本纪》:“朕以眇眇之身承至尊,维德菲薄,不明于礼乐。”
唐王昌龄《咏史》:“自惭菲薄才,误蒙国士恩。”
明徐渭《为请夏新建伯封爵疏》:“臣本菲薄,赖陛下圣仁,令臣提督浙江学校。”
⒉ 微薄。指物的数量少、质量差。
引清李渔《蜃中楼·双订》:“只是聘礼菲薄,还要求令尊海涵。”
郭沫若《屈原》第二幕:“﹝礼物﹞真是菲薄得很,希望阁下笑纳。”
⒊ 指微薄之物。
引唐韩愈《谒衡岳庙遂宿岳寺题门楼》诗:“升阶傴僂荐餔酒,欲以菲薄明其衷。”
⒋ 刻苦俭约。
引《文选·张衡<东京赋>》:“文又躬自菲薄,治致升平之德。”
薛综注:“菲薄,谓俭约。”
《后汉书·杨震传》:“陛下以边境未寧,躬自菲薄,宫殿垣屋倾倚,枝柱而已。”
《新唐书·虞世南传》:“圣人深思远虑,安於菲薄,为长久计。”
胡适《先母行述》:“先母自奉极菲薄,而待人接物必求丰厚。”
⒌ 薄。与“厚”相对。
引鲁迅《野草·复仇》:“用一柄尖锐的利刃,只一击,穿透这桃红色的、菲薄的皮肤。”
郭沫若《月光下》:“脸,呈着暗灰色,菲薄的嘴唇在痉挛。”
周立波《暴风骤雨》第二部二:“雪下着,一会在柈上盖上菲薄一层鹅的绒毛似的白花花的雪。”
⒍ 轻视。
引汉袁康《越绝书·外传记范伯传》:“范蠡其始居楚,曰范伯。自谓衰贱,未尝世禄,故自菲薄。”
《三国志·蜀志·诸葛亮传》:“不宜妄自菲薄,引喻失义,以塞忠諫之路也。”
清秦笃辉《平书·经学上》:“宋儒説经,好为新解,妄斥汉儒。 朱子却不甚菲薄郑康成。”
李大钊《研究历史的任务》:“我们不能见了格罗忒,便来菲薄希罗陀德。”
薄少。
如:「待遇菲薄」。
1. 微,薄:菲才。菲仪。菲酌。菲薄。
2. 古代指芜菁一类的植物,花紫红色,可作菜用。
薄读音:báo,bó,bò[ bó ]1. 义同(一),用于合成词或成语,如“厚薄”,“浅薄”,“尖嘴薄舌”等。
2. 轻微,少:薄礼。薄产。薄命。薄寒。薄酬。菲薄。
3. 不庄重,不厚道:薄夫。薄幸(负心)。薄情。轻薄。刻薄。
4. 轻视:鄙薄。厚今薄古。
5. 不充实,不坚强:薄弱。
6. 迫近:薄近。薄暮(傍晚)。日薄西山。
7. 古同“箔”,帘子。
8. 姓。