dàn bó
dàn mò
dàn yǎ
dàn dàn
dàn zāi
dàn rú
dàn lǜ
dàn níng
dàn máng
dàn duò
dàn rán
dàn jiǎn
dàn dàn
dàn dàng
dàn duì
dàn huái
dàn yuǎn
dàn huà
dàn tuó
dàn yàn
dàn yàn
dàn zhù
dàn báo
tán tái
dàn zhù
dàn yàng
dàn nìng
dàn wèi
dàn duì
dàn gǎn
dàn yě
dàn yàn
xì báo
shī báo
wán báo
qiè báo
páng báo
fú bó
hán báo
jì báo
xiá báo
diāo báo
cán báo
pēn báo
nuò báo
yóu báo
dàn bó
pēn báo
huí báo
dǎn bó
cóng báo
chōng báo
jiàn báo
lì bó
rì bó
lín bó
juān báo
huá báo
gǎo báo
kù báo
yū báo
jiǎn báo
cán báo
kùn báo
jīng báo
lán báo
jiǎn báo
chú báo
yōng báo
zhuō báo
tōu báo
fēn báo
líng báo
què báo
jìn báo
lòu báo
zào báo
wéi bó
pēn bó
xiǔ báo
piāo báo
wěi báo
lǔ báo
léi báo
lí báo
xiāo báo
wěi báo
dān bó
pán báo
piāo báo
xī bó
qī báo
xuán báo
shē báo
qiè báo
mián bó
juàn báo
fán báo
xuē bó
biǎo báo
qīng báo
liáng bó
shàn báo
dàn báo
qiào báo
qīn báo
lǚ báo
guǎ bó
yòu báo
qiǎo báo
ròu bó
cóng báo
yú báo
jìn báo
fān báo
tōu báo
jiāo bó
mián bó
biǎn báo
píng báo
xiàn báo
hú báo
yí báo
yǎn báo
fēi báo
fēi báo
yì báo
bì báo
jìn báo
cháng báo
chī báo
jiǎn báo
pī báo
shěng báo
jí bó
luò báo
lí báo
bàng báo
qīng bó
xiān báo
xuān báo
cuì báo
quē báo
dān báo
jiǎn báo
kōng báo
bìn báo
jí báo
fèn báo
yàn bó
mìng bó
pī báo
shēn báo
dǐ báo
xíng báo
sēn báo
zhuǎn báo
sà báo
chí báo
liǎn báo
jiān báo
lún báo
hū báo
qióng báo
qì báo
xiāng bó
è bó
yú báo
piāo báo
lú báo
dé bó
miǎo báo
gé báo
pán báo
guī báo
yú báo
chún báo
yín báo
dī báo
miàn báo
pí báo
bì báo
pán báo
wēi bó
cāi báo
qī báo
téng báo
cuì báo
sǔn báo
biān báo
suān báo
fěi báo
dàng báo
yīng báo
luò báo
guǐ báo
qí báo
yōu báo
bǐ bó
kè bó
jié báo
yáo báo
huǐ báo
jiǎn bó
qióng báo
lí báo
kè bó
wěi báo
guī báo
xiān báo
shuāi báo
qiàn báo
chǎn báo
xiá báo
hòu bó
jǔ báo
zhēn báo
gòu báo
qiǎn bó
wéi báo
mí báo
lián báo
lóng báo
jīn báo
zǐ báo
péng bó
shēn báo
xū báo
shū báo
héng báo
yǐ báo
fěi bó
àn báo
wén bó
tiāo bó
suǒ báo
qiāo bó
pín báo
jī bó
jiàng báo
yǔ báo
pāng báo
lín báo
qiào báo
bēi báo
yàn báo
dān báo
ài báo
xiǎn báo
guān báo
cháo báo
pí báo
⒈ 恬淡寡欲。
引《淮南子·主术训》:“非澹薄无以明德,非宁静无以致远。”
南朝宋颜延之《五君咏·向常侍》:“向秀甘澹薄,深心託豪素。”
唐唐彦谦《寄蒋二十四》诗:“禪门澹薄无心地,世事生疏欲面墙。”
宋王禹偁《次韵和仲咸对雪吟三十韵》:“久闲便澹薄,渐老厌諠譁。”
⒉ 淡薄,不浓烈。
引唐卢纶《春思贻李方陵》诗:“渐知懽澹薄,转觉老殷勤。”
《新唐书·卢钧传》:“钧与人交,始若澹薄,既久乃益固。”
宋范成大《再题瓶中梅花》诗:“风袂挽香虽澹薄,月窗横影已精神。”
《二刻拍案惊奇》卷十八:“﹝宗仁﹞心里澹薄了好些,朝暮情意渐渐不投。”
⒊ 贫寒;不丰厚。
引宋苏舜钦《晚意》诗:“田家虽澹薄,犹得离尘喧。”
明郑若庸《玉玦记·赴试》:“贫家澹薄,管待不周,惶愧惶愧。”
《二刻拍案惊奇》卷十一:“大郎道:‘店中冷落,怎好度岁?秀才不嫌家间澹薄,搬到家下,与老汉同住几日。’”
1. 恬静、安然的样子:澹泊。澹漠。澹薄。恬澹。
2. 水波纡缓的样子:澹淡。澹澹。
薄读音:báo,bó,bò[ báo ]1. 厚度小的:薄片。薄饼。
2. 冷淡,不热情:薄待。
3. 味道淡:薄酒。
4. 土地不肥沃:薄田。