bèi shéng
cù shéng
zì shéng
zōng shéng
jǐng shéng
lián shéng
guī shéng
jiàn shéng
gōu shéng
jū shéng
tào shéng
yī shéng
huǒ shéng
qīng shéng
huī shéng
zhǐ shéng
jié shéng
qǔ shéng
jū shéng
hēi shéng
lǎn shéng
má shéng
tiào shéng
dǎo shéng
jì shéng
fǎ shéng
zhí shéng
máo shéng
tiě shéng
xiàn shéng
lǚ shéng
jǐng shéng
sī shéng
huá shéng
qǐn shéng
tāo shéng
cǎo shéng
zhū shéng
zhū shéng
jǔ shéng
hú shéng
shà shéng
hóng shéng
dāo shéng
tāo shéng
jiān shéng
kè shéng
xián shéng
pí shéng
yóu shéng
guàn shéng
jiū shéng
tà shéng
gōu shéng
suí shéng
jiāng shéng
qiàn shéng
jù shéng
chǐ shéng
biàn shéng
shì shéng
zhòng shéng
jī shéng
yù shéng
jīn shéng
xǐ shéng
bí shéng
qiū shéng
chì shéng
yǐn shéng
jiāng shéng
cóng shéng
fù shéng
zhǔn shéng
rēng shéng
栓住牲口的绳子,可以控制牲口的进退。
⒈ 系马的绳索。
引《水浒传》第五回:“原来心慌不曾解得韁绳,连忙扯断了,骑着摌马飞走。”
⒉ 繮繩:牵牲口的绳子。
引《西游记》第五三回:“孙大圣前边引路, 猪八戒拢了繮绳。”
《二十年目睹之怪现状》第六九回:“我心中无限焦燥,只得拉着繮绳步行一程,再骑一程。”
柳青《铜墙铁壁》第一章:“正说着, 吴忠赶上来了,从首长手里接去骡子的缰绳,就拉着下山。”
栓住牲口的绳子,可以控制牲口的进退。
缰jiāng(名)缰绳·(shenɡ)牵牲口的绳子。
绳读音:shéng绳shéng(1)(名)(~子、~儿)用两股以上的棉、麻等纤维或稻草等拧成的条状物:麻~|线~。(2)〈书〉(动)纠正;约束;制裁:~之以纪律。(3)〈书〉(动)继续。(4)(名)姓。