wǎng jià
wǎng mò
wǎng zhǔ
wǎng kān
wǎng fèi
wǎng lù
wǎng shāng
wǎng liú
wǎng jué
wǎng bǐ
wǎng qí
wǎng zhū
wǎng fǎ
wǎng lì
wǎng náo
wǎng bào
wǎng cuò
wǎng lín
wǎng lèi
wǎng sù
wǎng sǐ
wǎng zhí
wǎng jiào
wǎng qǔ
wǎng è
wǎng làn
wǎng shǐ
wǎng zhào
wǎng mù
wǎng mù
wǎng láo
wǎng rǎng
wǎng shàng
wǎng bù
wǎng zhuāng
wǎng qíng
wǎng hài
wǎng rén
wǎng cái
wǎng zéi
wǎng shuō
wǎng jì
wǎng jìng
wǎng què
wǎng kè
wǎng zhì
wǎng fǎng
wǎng kǒu
wǎng miù
wǎng zì
wǎng yán
wǎng pì
wǎng fú
wǎng kǔ
wǎng héng
wǎng yì
wǎng zòng
wǎng chǐ
wǎng kù
wǎng ráo
wǎng rán
wǎng qū
wǎng fèi
wǎng fān
wǎng zhì
wǎng duó
wǎng pèi
wǎng gù
wǎng zhuàng
wǎng jìn
dà qū
shěn qū
bó qū
wǎng qū
hào qū
quán qū
liú qū
juàn qū
yù qū
tuì qū
chī qū
lǐ qū
áo qū
pán qū
qiú qū
xiǎo qū
qīn qū
yì qū
jié qū
wǎng qū
lì qū
sù qū
jiǎ qū
jí qū
kuì qū
huán qū
huì qū
yān qū
yǎn qū
shòu qū
wěi qu
guǐ qū
zhé qū
míng qū
qiáng qū
ā qū
chǎn qū
bēi qū
cuò qū
shēn qū
fǔ qū
qióng qū
zhì qū
jiàng qū
jú qū
jǔ qū
pǐ qū
nǐ qū
pán qū
yù qū
èr qū
zǐ qū
huò qū
bào qū
jiào qū
náo qū
jiē qū
cuī qū
yào qū
biē qū
chōng qū
bù qū
shēng qū
yuān qū
luán qū
quán qū
jiǔ qū
fù qū
sòng qū
yāo qū
shéng qū
cí qū
dān qū
qǔ qū
jú qū
dào qū
qiān qū
yuàn qū
láo qū
bù qū
fèng qū
kè qū
jí qū
zhǐ qū
chǔ qū
xiāo qū
枉屈wǎngqū
(1)委屈
英be misunderstood and inconvenient⒈ 歪曲,违背。
引《后汉书·阜陵质王延传》:“王前犯大逆,罪恶尤深,有同周之管蔡,汉之淮南。经有正义,律有明刑。先帝不忍亲亲之恩,枉屈大法,为王受愆,羣下莫不惑焉。”
⒉ 谓使受冤屈。
引宋王禹偁《端拱箴》:“喜赏惑滥,亏损天鉴;怒刑不正,枉屈人命。”
《朱子语类》卷一三七:“屈原本是一箇忠诚惻怛爱君底人,观他所作《离骚》数篇,尽是归依爱慕不忍捨去怀王之意……而今人句句尽解做駡怀王,枉屈説了屈原。”
⒊ 谓屈尊就卑。
引三国蜀诸葛亮《出师表》:“先帝不以臣卑鄙,猥自枉屈,三顾臣於草庐之中。”
扭曲、违背。
枉wǎng(1)(形)本义:弯曲或歪斜。(2)(动)使歪曲:~法。(3)(形)冤屈:冤~。(4)(副)白白地;徒路。
屈读音:qū屈qū(1)(动)弯曲;使弯曲:~指|~膝。(2)(动)(动)屈服;使屈服:宁死不~|威武不能~。(3)(动)(形)理亏:~心|理~词穷。(4)(动)(形)委屈;冤枉:受~|叫~。(5)(动)姓。