gāo liáng
gāo shēn
gāo jì
gāo lán
gāo xīng
gāo wèi
gāo huǒ
gāo guǐ
gāo jù
gāo lù
gāo huāng
gāo xiāng
gāo yìng
gāo jì
gāo mò
gāo wù
gāo xiāng
gāo tián
gào mù
gāo yè
gāo lì
gāo xíng
gāo liáng
gāo chá
gāo chē
gāo tǔ
gào miàn
gāo huò
gāo fù
gāo lú
gāo xià
gāo yǔ
gāo shān
gāo mò
gāo zhī
gāo rǎng
gāo fáng
gāo tíng
gào yóu
gāo mí
gāo zhōu
gāo wò
gāo zi
gāo zhú
gāo qiān
gāo jiǎn
gāo xuè
gāo xiān
gāo fā
gāo chóu
gāo sào
gāo lǐ
gāo yao
gāo jiǎn
gāo rǔ
gāo yú
gāo xiè
gāo zhù
gāo rùn
gāo míng
gāo ròu
gāo dēng
gāo huán
gāo suǐ
gāo quán
gāo zé
gāo shān
zhuó mù
pí mù
hài mù
wǎng mù
yù mù
zhān mù
gào mù
shū mù
huì mù
guī mù
piāo mù
xìn mù
zé mù
tāng mù
sān mù
gài mù
zhé mù
xūn mù
zhān mù
xūn mù
cǎi mù
guàn mù
zhāi mù
xǐ mù
táo mù
míng mù
huì mù
pān mù
xī mù
xià mù
cì mù
jīng mù
wò mù
zhì mù
chǒng mù
xīn mù
guàn mù
chū mù
yù mù
古代妇女润发的油脂。
借喻德政或恩泽。
洗沐;润泽。
谓施惠。
⒈ 古代妇女润发的油脂。
引《诗·卫风·伯兮》:“自伯之东,首如飞蓬,岂无膏沐,谁适为容?”
朱熹集传:“膏,所以泽髮者;沐,涤首去垢也。”
三国魏曹植《求通亲亲表》:“妃妾之家,膏沐之遗,岁得再通。”
清曹寅《归舟和培山见答韵》:“楚妃屏膏沐, 越女乱粧靚。”
鲁迅《集外集拾遗补编·关于“粗人”》:“她本有‘膏沐’,头发油光,只因老爷出征,这才懒得梳洗,随随便便了。”
⒉ 借喻德政或恩泽。
引《楚辞·王逸<九思·悯上>》:“思灵泽兮膏沐,怀兰英兮把琼若。”
原注:“灵泽,天之膏沐也,盖喻德政。”
明吾邱瑞《运甓记·手板击凤》:“都督,我频年受膏沐,今日分辞往丹瀆,惧才疎力薄,有孤覆育。”
⒊ 洗沐;润泽。
引唐柳宗元《晨诣超师院读禅经》诗:“日出雾露餘,青松如膏沐。”
集注引孙汝听曰:“如膏沐者,言雾露之餘,松柏皆如洗沐也。”
宋范成大《衡永之间山路艰涩》诗:“晚来出前冈,路坦亭堠促;将士走相贺,喜色如膏沐。”
清杜岕《九日荔轩招泛虎丘观穫》诗:“是日值微雨,千林尽膏沐。”
⒋ 谓施惠。
引章炳麟《“社会通诠”商兑》:“祠堂所有,輒分之以恤孤寡,兴教育,足以膏沐族人。”
妇女洗涤、润泽头发所用的油膏。
1. 把油抹在车轴或机械上:膏油。
2. 把毛笔蘸上墨汁在砚台边上掭:膏笔。膏墨。
沐读音:mù沐mù(1)(动)洗头发:栉风~雨。(2)(Mù)姓。沐shù(名)沐河;发源于山东省;流入江苏省。