gū mā
gū kuān
gū yǎn
gū mèi
gū wēng
gū sū
gū dōu
gū huò
gū yé
gū zǐ
gū shù
gū zhàng
gū shān
gū zòng
gū xī
gū róng
gū fu
gū yú
gū qiě
gū zhōng
gū zāng
gū niang
gū xí
gū sǎo
gū lǎo
gū mā
gū shēng
gū yè
gū biǎo
gū gu
gū fu
gū pó
gū xū
gū xùn
gū diē
gū yáo
gū lǐ
gū zhōng
gū yáo
gū zēng
gū mǔ
gū zuō
gū zhāng
gū mò
gū bù
gū zi
gū gōng
gū è
gū mò
gū lǎo
gū fù
gū yáo
gū shī
gū xù
gū zhāng
gū jiù
gū xiǎn
fù shè
fú shè
cù shè
diǎn shè
fèi shè
tán shè
xiào shè
qí shè
yǎng shè
guàn shè
nì shè
shén shè
jī shè
liú shè
cóng shè
wǔ shè
jì shè
biàn shè
yù shè
cuán shè
páng shè
fén shè
dǎ shè
àn shè
jiāo shè
diǎn shè
rì shè
wǔ shè
yóu shè
qǔ shè
sì shè
qí shè
gū shè
jī shè
jiǎng shè
pìn shè
fú shè
yǐn shè
fēng shè
jiàn shè
jiào shè
chì shè
yǐng shè
zhǐ shè
diàn shè
zuǒ shè
gū yè
zhàn shè
chóng shè
sǎn shè
mǎ shè
zhù shè
pái shè
wò shè
fǎn shè
pú yè
hái shè
shǎn shè
tóu shè
huì shè
dǔ shè
fàng shè
dà shè
zhé shè
sǎo shè
yào shè
yì shè
chù shè
fēi shè
guì shè
bǎi shè
huǒ shè
xià shè
bī shè
rù shè
xiāng shè
chěng shè
bó shè
fā shè
zǒu shè
dǐ shè
bīn shè
wú yì
zhòng shè
diào shè
pēn shè
pēn shè
nǔ shè
yāo shè
hào shè
lǐ shè
zhào shè
jiǎo shè
yù shè
xiān shè
yuè shè
gōng shè
zhí shè
chí shè
liè shè
huǎng shè
sù shè
pù shè
xià shè
pāo shè
yǐn shè
shòu shè
bèng shè
yī shè
⒈ 山名。在山西省临汾县西,即古石孔山,九孔相通。按,《山海经·东山经》下文尚有北姑射山、南姑射山,所指已不可考;又《海内北经》有列姑射,当为传说中另一山名。
引《山海经·东山经》:“卢其之山……又南三百八十里,曰姑射之山,无草木,多水。”
郝懿行笺疏:“《庄子·逍遥游》篇云:‘藐姑射之山, 汾水之阳’;《隋书·地理志》云,‘ 临汾有姑射山 ’。山在今山西平阳府西。”
⒉ 后诗文中以“姑射”为神仙或美人代称。
引《庄子·逍遥游》:“藐姑射之山,有神人居焉,肌肤若冰雪,淖约若处子。”
五代王周《大石岭驿梅花》诗:“仙中姑射接瑶姬,成阵清香拥路岐。”
宋苏轼《杨康功有石状如醉道士为赋此诗》:“海边逢姑射,一笑微俯首。”
元张可久《满庭芳·歌者素娟》曲:“铅华尽洗,南州琼树, 姑射冰肌。”
清张麟书《早梅》诗:“梦寐难忘姑射姿,春山无伴每相思。”
姑gū(1)(名)(~儿)姑母:大~|二~|表~。(2)(名)丈夫的姐妹:大~子|小~儿。(3)(名)〈书〉丈夫的母亲:翁~。(4)(名)出家修行或从事迷信职业的妇女:尼~|三~六婆。(5)(副)〈书〉姑且;暂且:~置勿论。
射读音:shè[ yè ]1. 〔射干〕古书上的一种草,根可入药。
2. 〔仆射〕中国秦至宋代的官名,宋代以后废。