wù lǐ
wù shì
wù lèi
wù guài
wù guǐ
wù wài
wù yù
wù wù
wù cǎi
wù zhǔ
wù shí
wù xìng
wù sú
wù liào
wù zhèng
wù liáo
wù yì
wù fù
wù shēng
wù mèi
wù kǎi
wù zhǒng
wù wù
wù chǎn
wù tǐ
wù zǔ
wù qíng
wù quán
wù yòng
wù jǐng
wù duān
wù tīng
wù jià
wù lèi
wù xíng
wù huì
wù tǐ
wù xùn
wù huà
wù líng
wù yì
wù xiàng
wù jì
wù zhì
wù sè
wù gù
wù qì
wù guǐ
wù jiàn
wù qǔ
wù guān
wù mèi
wù biǎo
wù jìng
wù gū
wù yè
wù hú
wù pǐn
wù chǎn
wù gòng
wù tǔ
wù biàn
wù jìng
wù qì
wù yòu
wù fāng
wù zī
wù dào
wù xīn
wù yǔ
wù hé
wù zhuàng
wù shì
wù jì
wù mù
wù rú
wù zhì
wù lùn
wù zhí
wù wǒ
wù mào
wù gé
wù yí
wù hòu
wù shí
wù fàn
wù liú
wù huò
yāo guài
yīn guài
diāo guài
kè guài
guǐ guài
shēn guài
yǔ guài
chěng guài
kě guài
zhēng guài
guī guài
kuáng guài
mì guài
guǐ guài
yì guài
wū guài
yù guài
yǐn guài
shén guài
qiāo guài
hèn guài
yí guài
cái guài
chēn guài
zāi guài
cuò guài
tàn guài
tǔ guài
tiān guài
cūn guài
qí guài
jīng guài
shū guài
gǔ guài
chǒu guài
xiōng guài
tiē guài
mù guài
hú guài
wù guài
guī guài
zhēng guài
mó guài
niē guài
huī guài
chī guài
guāng guài
yuàn guài
chēn guài
diān guài
zhēn guài
jiàn guài
xié guài
bù guài
mò guài
nán guài
gù guài
bǎi guài
jué guài
chà guài
xíng guài
huāng guài
xiá guài
cū guài
zé guài
huī guài
chěng guài
zuò guài
dù guài
huàn guài
xiǎn guài
yū guài
lì guài
è guài
hài guài
chì guài
shuǐ guài
pì guài
jué guài
xié guài
yāo guài
líng guài
sī guài
wú guài
yāo guài
cuò guài
chì guài
jīng guài
shān guài
hǎi guài
jiān guài
huái guài
yōu guài
zhēn guài
pì guài
jìn guài
yí guài
biàn guài
⒈ 怪异事物,怪物。
引《史记·天官书》:“所见天变,皆国殊窟穴,家占物怪,以合时应,其文图籍禨祥不法。”
唐柳宗元《非<国语>上》:“孔氏恶能穷物怪之形也?是必诬圣人矣。”
宋欧阳修《金鸡五言十四韵》:“蛮荆鲜人秀,厥美为物怪。”
物wù(1)(名)东西:~品|宝~。(2)(名)指自己以外的人或跟自己相对的环境:~议。(3)(名)内容、实质:言之有~。
怪读音:guài怪guài(1)(动)奇怪:~事。(2)(动)觉得奇怪:大惊小~。(3)(副)〈口〉很;非常:~不好意思的|箱子太沉;提着~费劲的。(4)(名)怪物;妖怪(迷信):鬼~。(5)(动)责备;怨:这不能~他;只~我没交代清楚。